khktmd 2015






Đạo học làm việc lớn là ở chỗ làm rạng tỏ cái đức sáng của mình, thương yêu người dân, đạt tới chỗ chí thiện. Đại học chi đạo, tại Minh Minh Đức, tại Tân Dân, tại chỉ ư Chí Thiện. 大學之道,在明明德,在親民,在止於至善。












Thứ Năm, 6 tháng 5, 2021

Vui Buồn Làm Căn Cước Công Dân Gắn Chíp - Tác giả Vinh Râu

 

Hôm qua tôi đi làm căn cước công dân (cccd) gắn chíp, mất 3 tiếng đồng hồ của đời người vì nó. Đó là có đăng ký trước cho tổ trưởng dân phố, lấy số đàng hoàng. Tổ trưởng báo giờ làm cccd cho số 38, 39 của vợ chồng tôi là lúc 8h 05 sáng, nhưng đúng 11h05, tôi mới được xách đít về nhà.

1) Vì mất 3 tiếng nên công dân có thể ngồi trên ghế nhựa màu đỏ mà suy nghĩ vẩn vơ đủ thứ, từ chính trị xã hội đến cơm áo gạo tiền hay những vấn đề tình yêu và triết học.

Cái tui nghĩ đầu tiên là cái từ căn cước công dân. Mất 46 năm sau khi chiếm miền Nam, chế độ này mới dám lấy lại từ căn cước của VNCH. Căn bệnh bảo thủ của mấy anh cộng sản quả là cố đế thâm căn. 

Nó giống như từ tiểu học, trung học. Hai từ ngắn gọn như thế mấy ảnh ko chịu, nhất quyết phải là phổ thông cấp 1, phổ thông cấp 2 cấp 3 dài thòng cơ. Giờ thì ta thấy sao rồi, chữ tiểu học và trung học đã được dùng lại sau nhiều năm cố tình chối bỏ. 

Muốn học lấy văn minh, có cần phải tốn quá nhiều thời gian như thế không?

Không những bảo thủ, mấy ảnh còn thích lê thê lòng thòng nữa cơ. Chứng minh nhân dân 4 từ 17 ký tự đang bị bỏ, thì thôi ta dùng lại 2 từ căn cước ngắn gọn với 7 ký tự như VNCH đi, đàng này mấy ảnh phải thêm 2 từ công dân đằng sau mới chịu, thế là thành 4 từ 14 ký tự nằm chình ình trên cái thẻ. 

Tui đâu có cần phải có hai chữ công dân trên tấm thẻ căn cước thì thiên hạ mới biết tui là công dân của nước chxhcnVN? In thêm 2 từ với 7 ký từ trên hàng chục triệu tấm thẻ, bạn có thể thấy mấy ảnh mất thêm bao nhiêu là mực màu và thời gian rồi chớ hả?

Càng nghĩ tôi càng thấy ghét cái tên ngôi trường hiện giờ mà ngày xưa tôi theo học. Nó tốn âm tiết cho người muốn nhắc đến nó, tốn thêm tiền sơn và diện tích tấm bảng viết tên trường.

Thay vì là (đại học) Văn khoa đơn giản ngắn gọn như thời VNCH, đủ ý với 2 từ 7 ký tự, nay mấy ảnh gọi là (đại học) Khoa học xã hội và nhân văn. Chời ơi nó dài đến 7 chữ 21 ký tự. Đọc muốn mỏi cái miệng luôn á.

2) Giờ đến chuyện làm căn cước. Sở dĩ công dân phải mất 3 giờ cũng... nhờ quy trình tiên tiến của mấy anh công an.

Quy trình này có nhiều công đoạn. Chụp ảnh, giải quyết sự cố phát sinh về mặt giấy tờ của công dân, lăn tay, chờ ra hồ sơ, lấy biên nhận.

Cứ mỗi công đoạn thì...chờ. Ban đầu thì chờ cho đã để được gọi lên chụp ảnh. Chụp xong tiếp tục xuống ngồi chờ...xem những người khác chụp. Sau một thời gian chờ miên man, mới được gọi lên lăn tay nếu giâý tờ nhân thân ko có vấn đề. Lăn tay xong lại xuống chờ... miên man để được gọi lên đưa hồ sơ đã xong để công dân kiểm tra lại có sai sót không. Sai thì sửa, không sai thì đem ra nộp tại bàn cấp giấy chứng nhận, lấy giấy hẹn sau khi đóng 15 nghìn đồng.

Có vậy thôi mà mất 3 tiếng đấy quý vị.

Thay vì mỗi công dân chỉ lên một lần, làm đủ các công đọan thì về chỗ chờ kêu tên lấy giấy hẹn, đàng này, do quan tâm quá mức đến tên tuổi công dân nên mấy anh kêu lên kêu xuống ít nhất 3 lần.

Phần tôi thì bị sự cố như sau:

Anh tổ trưởng dân phố vận động công dân trong tổ đi làm cccd. Tôi hỏi anh, là công dân quận 1 tphcm, nhưng tạm trú nhà vợ ở Thủ Đức, tôi làm cccd ở tp Thủ Đức được không? Anh bảo ok. Vì thế tôi mới đăng ký.

Khi đến chỗ làm cccd, một anh công an bảo tôi điền vào tờ khai của người tạm trú (người thường trú không cần). Tôi lầm lũi điền, tốn thêm một ít thời gian. Điền xong được mấy ảnh tiếp nhận.

Sau một thời gian chờ đợi dài hơn nữa thế kỷ bị phỏng dái, tôi được gọi tên, nhưng không phải lên chụp ảnh mà lên để cật vấn, tại sao hộ khẩu quận 1 không về quận 1 làm mà làm ở đây. Tôi bảo đã hỏi chính quyền rồi, việc đó là hợp pháp, tôi ở đây nên làm ở đây cho tiện, có vợ có chồng. Nếu mấy anh không muốn làm thì ban nãy bắt tôi điền tờ khai tạm trú làm gì cho mất thời gian, rồi thêm ngồi chờ lâu lắc nãy giờ nữa?

Cãi cọ một hồi, mấy anh công an mới chịu làm cccd cho tôi sau khi anh cảnh sát khu vực của tổ tôi có ý kiến. Thế rồi mấy anh lại hăm dọa, nếu làm ở đây, chú là người tạm trú nên rất lâu mới nhận được thẻ. Tôi hỏi bao giờ. Trả lời, người thường trú là 2 tháng còn chú thì không biết bao giờ.

Tôi hỏi vì sao lâu thế, mấy anh bảo, do khác quận nên thời gian thẩm tra hồ sơ của tôi lâu hơn. mấy anh khuyên, nếu muốn nhanh, tôi nên về quận 1 mà làm.

Mẹ kiếp, tôi bắt đầu nóng, sáng giờ mất bao nhiêu là thời gian, chả nhẽ giờ về quận 1 làm để mất thêm một mớ thời gian nữa?

Tôi hỏi, giấy tờ cũ trưng ra để làm cccd có đủ, từ hộ khẩu đến CMND, giờ mấy anh còn thẩm tra cái gì nữa. Nếu thẩm tra, vậy là mấy anh không tin vào chính giấy tờ mà chế độ này cấp cho tôi à? Thứ nữa, Thủ Đức với quận 1 cùng thành phố, muốn thẩm tra mấy anh cứ mở hệ thống quản lý công dân của mấy anh lên, check cái rẹc thì tên tuổi tôi hiện ra chứ cần gì phải mất thời gian?

Mấy anh chống chế, "hệ thống đó chúng tôi đang củng cố nên giờ không thể check được".

À ra vậy, vậy thì 4.0, số hóa, chuyển đổi số gì gì đó mấy anh hay la làng cho dân nghe chỉ là để cho vui thôi phải hơm?

Cuối cùng, tôi phẩy tay ok, nói với mấy anh công an rằng, mãi mãi không biết bao giờ được giao cccd cũng được, vì tôi vẫn còn cmnd cũ để dùng.

Khi nhận hồ sơ đã xong, kiểm tra, tôi thấy trình độ học vấn của mình là 9/12 dù tôi chưa bao giờ khai cái mục như vậy. Lại phải mất thời gian mang vô yêu cầu các anh công an thần thánh sửa chữa.

Đấy, hành trình làm căn cước công dân của tôi là như thế đấy. Ko biết người mất quyền công dân sẽ làm căn cước công dân gắn chíp như thế nào?

3) Zui nhất là, ngồi cạnh tôi có ông già khoảng 70 tuổi chân bị tật nên đi phải chống nạng. Ông ngồi chờ lâu y như tôi. Tôi nghe ông nói:" Tui sắp chết rồi mà chúng nó còn bắt đi làm cccd gắn chíp".

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét