khktmd 2015
Thứ Bảy, 29 tháng 5, 2021
Những Mẩu Giấy Rời - Tác giả Tô Thùy Yên
Anh Ba cà khịa -Tác giả Đoàn Xuân Thu
Tại sao xã hội Việt Nam ngày càng “tào lao xịt bụp”? - Tác giả Cao Huy Thọ
Có ai thông thái giải đáp giùm được không?…
1- Tại sao một người phụ nữ với cách ăn nói mà bất cứ những ai có học hành tử tế đều không thể nói như thế, nhưng lại thu hút hàng triệu người theo dõi? Trong khi đó, những tờ báo chính thống với bộ máy hàng trăm con người, cày như trâu nhưng có nằm mơ cũng không bằng một góc bà ấy! Có người giải thích rằng vì bà ấy đã bóc mẽ được các ngôi sao showbiz.
Nhưng thế thì hỏi tiếp: Sao một danh hề lại hô một phát có 14 tỷ đồng làm từ thiện, trong khi bộ máy các cơ quan báo chí chính thống, bộ máy Mặt trận Tổ quốc kêu khản cổ không ra?
2- Tại sao một chàng trai trẻ như Khá Bảnh khi đi về Yên Bái đã có cả ngàn học sinh đeo đi đón, lên mạng buông ra vài lời thì có cả triệu view?
3- Tại sao một đội bóng như Hoàng Anh Gia Lai tuy xét về trình độ còn xa lắc xa lơ với đỉnh thế giới, nhưng trang YouTube của đội này thì sánh vai với những Real Madrid, Barcelona, Bayern Munich, M.U. trong top 5 thế giới về lượng người theo dõi? Tại sao những đội bóng Hà Lan, Bỉ bình thường chỉ có 10-20 ngàn người theo dõi trang web của họ bỗng dưng tăng vọt đến con số triệu khi thuê các cầu thủ Việt Nam sang ngồi ghế… dự bị? Nhưng rồi con số triệu ấy chả mang lại lợi ích gì mà chỉ thuần là sự phiền toái, nên họ đều tiễn các cầu thủ Việt Nam về nước cho đỡ nhức đầu với những làn sóng tấn công từ “Fan ViNa”, khi cầu thủ con cưng không được ra sân!
4- Tại sao một cô gái Việt Nam đi dự thi Hoa hậu Hoàn vũ chỉ xếp hạng 21 nhưng xét về bình chọn trên mạng thì dẫn đầu?
Có vô vàn câu hỏi như thế đã được đặt ra về những hiện tượng bất thường trong xã hội Việt Nam. Và cũng đã có vô vàn câu trả lời. Đại loại: rằng dân trí Việt Nam thấp (cái này nhạy cảm lắm, nên ai đưa ra đều nhận gạch đá đủ xây biệt thự); rằng dân ta rảnh rỗi, thất nghiệp nhiều. Thậm chí, nặng nề hơn, rằng người Việt Nam đang khủng hoảng niềm tin. Những người lẽ ra nói đáng phải được tin thì hỡi ôi, chả đáng tin chút nào; vậy nên nhiều người hoang mang, đi tìm những cái gì tuy bỗ bã, nhưng lại có vẻ thật…
Với cá nhân mình, tôi thử lý giải thế này: Ở nước mình không có sự rạch ròi. Ví dụ trong lĩnh vực báo chí, ở các nước tiên tiến, đâu là lá cải, đâu là báo tử tế đều rõ ràng lắm. Con người, dù trí thức hay không trí thức, đều có máu tò mò, ưa chuyện giật gân, và đặc biệt là hậu trường ngôi sao. Mấy thứ ấy, báo lá cải đáp ứng đủ. Có điều, người ta đọc xong là vứt sọt rác, không hề đọng lại điều gì trong đầu. Mấy tờ lá cải, mấy ông danh hề cứ lo chuyện mua vui cho thiên hạ, xong đút tiền vào túi mà đi hưởng thụ. Còn ở ta, lá cải, danh hề gì cũng vỗ ngực nói chuyện đạo đức; còn những nhà đạo đức (đương nhiên nói chuyện đạo đức “hay như sách”) thì trong thực tế thối hoăng! Và rồi, giờ đây thì tới báo tử tế cũng chạy theo lá cải để kiếm view… Tất cả đều đảo lộn. Ông cũng như thằng-Thằng cũng như ông!
Tuy nhiên, tất cả mọi sự giải thích đều chưa thật thuyết phục, vì chỉ là góc nhìn hạn hẹp của một người, hay một nhóm người. Trong khi đó, những nghiên cứu khoa học, nhằm đưa ra các bằng chứng thuyết phục để chứng minh cho một góc nhìn thì hoàn toàn không có.
Còn nhớ hồi nhân vật Khá Bảnh đình đám trên mạng, tôi đề xuất báo nhà (*) làm một chuyên đề ra tấm ra món. Cụ thể, phải gặp Khá Bảnh để giải mã con người này; phải gặp các em học sinh ở Yên Bái để hỏi, tìm hiểu xem các em tìm thấy điều gì hấp dẫn ở anh chàng này; phải phối hợp với các nhóm điều tra xã hội học… vân vân và vân vân… Bởi đừng nghĩ đơn giản rằng đó là một tên giang hồ vặt, có gì mà lớn chuyện. Ồ, không lớn chuyện sao được, khi thủ lĩnh thanh niên đi đâu chả có bạn trẻ nào tự động đi đón, còn Khá Bảnh cứ như người hùng. Tôi từng hỏi một cậu học sinh lớp 9 ở Sài Gòn nghĩ gì về Khá Bảnh? Cậu nhỏ đáp: Anh ấy hay mà. Anh ấy đâu phải là người hư hỏng. Mọi người xem clip anh ấy dạy đàn em chưa? Đi xe máy vào làng không được nẹt pô nhé, gặp người lớn phải thưa gởi nhé… Và kèm theo mỗi lời dạy là một roi phết vào mông.
Ồ, vậy Khá Bảnh dạy đàn em giang hồ vặt rất chuẩn mà. Vì vậy, túm Khá Bảnh cho vào tù vì một cái tội chứa hàng cấm không thuyết phục được đám trẻ là fan của cậu ta. Và chưa kể, không có Khá Bảnh này thì có Khá Bảnh khác mọc lên mấy hồi.
***
Thế thì phải làm sao để trả lời hàng loạt các câu hỏi nêu ra? Đó là việc của các nhà khoa học chuyên nghiên cứu về xã hội vậy. Tôi vẫn nhớ như in các nhà nghiên cứu xã hội ở Hàn Quốc một thời tranh luận với nhau dữ dội trước tình trạng giới trẻ nước này nhuộm đầu vàng như Tây phương. Người ta sợ giới trẻ “Ù-pa” mất gốc. Thế rồi World Cup 2002, các nhà xã hội học Hàn Quốc lao vào thống kê, nghiên cứu, phỏng vấn… cái biển người xuống đường ủng hộ đội tuyển quốc gia họ. Và cuối cùng kết luận được đưa ra: “Đầu vàng” cũng chả sao, đó chỉ là hình thức; còn máu vẫn là Triều Tiên mà thôi. Và thế là, dựa trên những nghiên cứu nghiêm túc để có kết luận đó, sự kiện dân Hàn với World Cup đã được đưa vào sách giáo khoa để dạy cho trẻ con về lòng yêu nước.
Vì vậy, cần lắm những nghiên cứu xã hội học về các hiện tượng-sự kiện bất thường ở Việt Nam hiện nay, để có câu trả lời thật khoa học: đáng lo hay không đáng lo? Nếu đáng lo thì phải làm gì?… Nhưng nghiệt một điều, ai là nhà nghiên cứu xã hội học đủ tâm và tầm để làm? Hay lại ngốn một mớ tiền rồi “đẻ” ra một công trình đầu voi đuôi chuột, xong đem đút vào ngăn kéo làm bạn với bụi thời gian? Tôi nhớ ngày xưa đi học, có một ông thầy là giáo sư tiến sĩ khoác chiếc áo “nhà nghiên cứu văn hóa Việt Nam” rất đáng kính; nhưng hỡi ôi, sau này bị phanh phui mới biết ông ta là trùm đạo văn…
Nghĩ đến đó tụt hết cả hứng!
VN: Chính phủ cần làm gì để đạt mục tiêu kép 'chống dịch và phát triển'?
Kung Flu đang diễn biến phức tạp ở Việt Nam, lan tới các khu công nghiệp đông lao động ở trong nước, mặc dù những nỗ lực đối phó tích cực, đã tới lúc tân Chính phủ của Việt Nam cần có thêm đối sách mang tính chiến lược đi kèm những hành động chính sách cụ thể hơn, theo Kinh tế gia Bùi Kiến Thành.
Mở đầu cuộc trao đổi với BBC News Tiếng Việt hôm 28/5/2021 từ Hội An, chuyên gia về kinh tế, tài chính và hội nhập này đưa ra cái nhìn khái lược về kinh tế Việt Nam trong hơn một năm qua.
"Suốt trong năm vừa qua, theo tôi Việt Nam quản lý ngăn ngừa dịch bệnh Kung Flu tương đối tốt. Tính đến ngày 27/5/2021, tổng số người mắc nhiễm là 6.336 và tổng số tử vong là 45 người . Sở dĩ kết quả này đạt được, tôi nghĩ là nhờ nhiều yếu tố tổng hợp:
"Một hệ thống sức khỏe cộng đồng tốt, lãnh đạo nhà nước quyết liệt, hợp tác chặc chẽ của toàn hệ thống chính trị, quân sự, xã hội dân sự, nhân dân, một chính sách cách ly chặc chẽ, một chương trình xét nghiệm, truy quét các người có tiếp xúc cấp F1, F2 với bệnh nhân, và một hệ thống bệnh viện chữa trị tận tình, hiệu quả.
"Tuy rằng hệ lụy đối với nền kinh tế là đáng kể, nhưng nhìn chung GDP của Việt Nam vẫn phát triển tương đối tốt, đạt mức 2,91% trong năm 2020, và được xếp hạng là mức cao nhất trong khu vực (the highest in Asia-Pacific Region,) và dự kiến sẽ đạt mức 6,9% trong năm 2021.
"Các dự kiến trên đây theo tôi có thể bị ảnh hưởng bởi bùng phát trở lại tại một số địa phương có các khu công nghiệp, trong đó có tỉnh Bắc Giang và một số địa phương khác, và đang lan rộng ra nhiều tỉnh, thành phố trong toàn quốc, từ Quảng Ninh, Hải Phòng đến Đà Nẵng, An Giang, Đồng Tháp, Long An...
"Có nhiều nguồn nhiễm dịch: từ việc nhập cư với các chuyên gia nước ngoài bị nhiễm dịch đến làm việc tại các khu công nghiệp, việc quản lý lơ là tại các trung tâm cách ly, các khu công nghiệp, đến nhâp cư bất hợp pháp dọc theo biên giới phía Bắc cũng như biên giới Tây Nam. Lần này việc quản lý nhà nước theo tôi cần phải chặt chẽ hơn, và chiến dịch kêu gọi sự hợp tác của mọi thành phần xã hội cần được pháy huy mạnh mẽ hơn.
"Bởi vì nếu việc chống dịch trong giai đoạn mới không được hiệu quả thì ảnh hưởng đến nền kinh tế sẽ khó lường, dù chưa có cơ sở để phỏng đoán hết hậu quả."
Làm gì để đạt mục tiêu kép 'chống dịch - phát triển KTXH'?
Khi được hỏi có gì cần lưu ý hay chia sẻ như một lời khuyên đối với nội các chính phủ Việt Nam dưới sự dẫn dắt của tân Thủ tướng Phạm Minh Chính hiện nay để xử lý tốt hơn vấn đề Kung Flu, cùng lúc tái ổn định và tạo đà phát triển đi lên, hiệu quả hơn về kinh tế - xã hội như một mục tiêu kép, ông Bùi Kiến Thành đáp:
"Theo tôi, nhiệm vụ của nhà nước là phải làm tất cả để bảo vệ sức khỏe cho toàn dân, chứ không phải lựa chọn ngành nào hay ai được bảo vệ.
"Tuy nhiên nếu nói về chính sách thì cần đặc biệt quan tâm đến các lĩnh vực có ảnh hưởng sâu rộng nhất đồi với sức khỏe cộng đồng và đối với hoat động kinh tế."
"Nếu nói về chiến lược ổn định kinh tế, thì tôi cho rằng phải tập trung nguồn lực vào các khu công nghiệp, các địa phương, lĩnh vực có nhiều lao động tập trung, để ngăn chặn dịch lây lan từ các trung tâm lao động này ra công đồng.
"Từ nay tới cuối năm còn chừng trên dưới 6 tháng, về những giải pháp và hành động chính sách cần ưu tiên đối với tân Chính phủ Việt Nam, tôi cho rằng chủ trương "chống dịch như chống giặc" cần phải được duy trì và triệt để thực hiện.
"Ngoài ra cần phải thực hiện chính sách "mục tiêu kép" vừa chống dịch vừa phát triển.
"Chính phủ cần phải nghiên cứu lấy ý kiến của mọi thành phần trí thức, nông dân, doanh nghiệp để xây dựng các chương trình hành động ưu tiên, không chỉ nghe theo ý kiến của một số "chuyên gia" nào đó, rồi họp bàn ở "chi bộ", lẩn quẩn trong các phòng lạnh… rồi ra quyết định chính sách," kinh tế gia nói với BBC từ Hội An.
Vietnam coronavirus outbreak threatens to disrupt tech supply chain - Tác giả Phuong Nguyen and James Pearson
A rapidly spreading COVID-19 outbreak has left factories operating below capacity in Vietnam's industrial northern provinces, where suppliers for Apple (AAPL.O), Samsung (005930.KS) and other global tech firms are located, industry sources said.
After successfully containing the new coronavirus for most of last year, Vietnam is now battling an outbreak that is spreading more quickly. More than 3,000 people have been infected in 30 of its 63 cities and provinces since late April.
The capital Hanoi, and the southern business hub of Ho Chi Minh City, have shut restaurants and banned public gatherings.
Four business sources said their operations had been affected as some areas have entered lockdown, raising concerns about supply chain disruption.
A source at one Apple supplier said the company had split its workforce over two shifts, describing it as a "temporary solution, for maybe two weeks."
"Otherwise, the supply chain will be more or less disrupted," said the source, who requested anonymity because they were not authorised to speak to the media.
Vietnam's health ministry said on Friday it had begun vaccinating workers in Bac Ninh and Bac Giang, the two provinces most affected by the new outbreak.
At least 1.04 million people in Vietnam have had one dose of COVID-19 vaccine, but just 28,529 have been fully vaccinated, according to official data.
Bac Ninh, where Samsung Electronics (005930.KS) has significant operations, imposed a curfew and other travel restrictions on Tuesday, state media said. Vietnam accounts for half of Samsung's global phone and tablet production, according to the government.
Last week, Vietnam's government urged Bac Ninh and Bac Giang provinces to boost efforts to prevent a COVID-19 outbreak disrupting industrial production. LG, Foxconn and Luxshare have operations or supply chain companies in the area. read more
A human resources manager at an electronic parts manufacturer in Bac Ninh said workers were living and working within the industrial zones, with office space temporarily converted into worker accommodation.
"We're working on a longer-term plan too since we have no choice but to live with the virus," said the manager, who also requested anonymity.
The company counted Chinese smartphone makers Xiaomi, Huawei, Vivo and Oppo among its clients.
OPERATING CHALLENGES
Vietnam has said it will stick to its dual goals of virus containment and economic development. On Wednesday, the government said it would gradually reopen four industrial parks that were closed a week earlier because of the latest outbreak.
The resumption of production at the industrial parks is part of state efforts to "ensure worker income, attract more investment in industrial parks, and contribute to socio-economic development."
Hong Sun, Vice Chairman of the Korean Chamber of Business in Vietnam (KORCHAM), said some of the lower-tier vendors which supply South Korea's major tech firms were struggling.
"Small to medium-sized enterprises in Bac Ninh and Bac Giang provinces are finding it challenging to operate. It seems many Korean businesses, including big shots like Samsung, could face difficulties very soon if more stringent measures are applied,” Hong told Reuters. "First-tier suppliers are not yet heavily impacted, but certain factories are slowing-down and suffering from the fourth wave of COVID-19 in Vietnam."
A separate person with direct knowledge of disruptions to the tech supply chain also said the restrictions placed on workers and local travel were taking a toll on some of the smaller suppliers in Vietnam.
In a statement, Samsung said it was fully abiding by the prevention measures put in place by local authorities.
"We are making every effort to protect the health and safety of all our employees, partners and customers, and minimise impact on our operations," it said.
An LG Electronics Inc (066570.KS) spokesman had no immediate comment. Apple and Foxconn did not immediately respond to a request for comment.
Tập San Minh Đức, Viện Đại học Minh Đức - tháng 6 & 7, 1972
Thứ Sáu, 28 tháng 5, 2021
Cả vú nhưng không lấp được miệng em đâu, bà Hoa Xuân Oánh! - Tác giả Đông Phương
Trung Quốc là quốc gia “yêu chuộng hoà bình”?
Trên tài khoản Twitter ngày 25/5/2021, người phát ngôn Bộ Ngoại giao Trung Quốc Hoa Xuân Oánh viết: “Dù có đường biên giới dài hơn, nhiều láng giềng hơn và có lịch sử phức tạp hơn bất kỳ quốc gia nào trên thế giới, song Trung Quốc đã thiết lập ranh giới với 12 trong số 14 quốc gia láng giềng trên đất liền thông qua đàm phán hòa bình… Trong hơn 70 năm kể từ khi thành lập nước, Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa chưa bao giờ gây chiến hay xâm phạm một tấc đất nào của nước ngoài”.
Chủ nghĩa bành trướng Đại Hán
Có thực người Trung Quốc “hiền hậu” đến thế?
Bất kỳ người Việt Nam nào cũng đều thấm nhuần lịch sử Việt Nam trước sự xâm lăng từ Trung Quốc. Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn viết lời trong bài hát “Gia tài của mẹ” nhắc tới “một ngàn năm đô hộ giặc Tàu”. Giáo sư sử học Trần Văn Giàu tóm tắt lịch sử Việt Nam là “dựng nước luôn đi đôi với giữ nước”, giữ nước thì chủ yếu là trước “giặc ngoại xâm phương Bắc”.
Từ năm 221 trước Công nguyên, khi Tần Thuỷ Hoàng thống nhất Trung Quốc, đã cho người sang xâm lược Âu Lạc (Việt Nam thời bấy giờ), cho đến xuyên suốt chiều dài lịch sử của đất nước Việt Nam, không có triều đại nào mà Trung Quốc không đưa quân sang quấy nhiễu hoặc tìm cách xâm chiếm Việt Nam.
Người Trung Quốc từ xưa đã có tư tưởng gọi là “Chủ nghĩa bành trướng Đại Hán”. Năm 1979, GS. Trần Đình Hượu đã tóm tắt những đặc điểm cơ bản của chủ nghĩa bành trướng Đại Hán bao gồm: (i) Hiếu chiến, hống hách, ảo tưởng; (ii) Ngụy thiện; (iii) Trọng danh hơn trọng thực.
Giáo sư Trần Quốc Vượng thì mượn lời Lỗ Tấn để miêu tả người Trung Quốc là: Tàn bạo như con sư tử; ranh mãnh như một con cáo và nhút nhát như một con thỏ đế.
Có lẽ ở khu vực Đông Nam Á, ít có dân tộc nào hiểu rõ bản chất của người Trung Quốc hơn người Việt Nam. Bởi vì Việt Nam nằm sát cạnh Trung Quốc, Việt Nam cũng đã từng bị Trung Quốc đô hộ hơn một ngàn năm.
Phật hoàng Trần Nhân Tông (1258 – 1308) trước khi mất đã có di huấn: “Các người chớ quên, chính nước lớn mới làm những điều bậy bạ, trái đạo. Vì rằng họ cho mình cái quyền nói một đường làm một nẻo. Cho nên cái hoạ lâu đời của ta là hoạ nước Tàu. Chớ coi thường chuyện vụn vặt xảy ra trên biên ải. Các việc đó, khiến ta nghĩ tới chuyện khác lớn hơn. Tức là họ không tôn trọng biên giới qui ước. Cứ luôn luôn đặt ra những cái cớ để tranh chấp. Không thôn tính được ta, thì gậm nhấm ta. Họ gậm nhấm đất đai của ta, lâu dần họ sẽ biến giang san của ta từ cái tổ đại bàng thành cái tổ chim chích. Vậy nên các người phải nhớ lời ta dặn: “Một tấc đất của Tiền nhân để lại, cũng không được để lọt vào tay kẻ khác”. Ta cũng để lời nhắn nhủ đó như một lời di chúc cho muôn đời con cháu”.
Gần 100 năm qua kể từ khi thành lập Đảng Cộng sản Trung Quốc (1921) và hơn 70 năm thành lập nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa (1949), mục tiêu chiến lược của Trung Quốc đến nay không hề thay đổi, đó là biến Trung Quốc trở thành cường quốc số 1 lãnh đạo thế giới. Có thể nói, cho đến nay, “Chủ nghĩa bành trước Đại Hán” không mất đi mà đặc biệt lại được khôi phục một cách mạnh mẽ dưới thời của Tập Cận Bình với cái gọi là “Giấc mộng Trung Hoa”.
Tư tưởng Đại Hán của Trung Quốc thời hiện đại được thể hiện điển hình là phát biểu của ông Dương Khiết Trì trên cương vị Ngoại trưởng Trung Quốc tại Singapore năm 2010: "Trung Quốc là một nước lớn, các nước khác là nước nhỏ, đó là một thực tế”.
“Chủ nghĩa bành trướng Đại Hán” hiện nay thể hiện rõ nhất là dã tâm của Trung Quốc trên biển Đông. Để thoả mãn dã tâm độc chiếm biển Đông của mình, Trung Quốc đã mập mờ đưa ra các yêu sách chủ quyền phi lý. Tất cả các tuyên bố chủ quyền biển đảo của Trung Quốc hiện gói gọn quanh đường 9 đoạn, mở rộng ra hơn 1.000 hải lý, bắt đầu từ các bờ biển của Quảng Đông và đảo Hải Nam, kéo dài tới gần Borneo, quần đảo chung của Malaysia, Indonesia và Brunei; bao gồm gần như toàn bộ vùng biển nằm giữa Việt Nam và Philippines. Tuyên bố chủ quyền này chiếm hơn 90% diện tích biển, dù Trung Quốc (gồm cả hòn đảo Đài Loan) chỉ chiếm có hơn 20% đường bờ biển. Tất cả tuyên bố chủ quyền này dựa trên một cơ sở lịch sử về cơ bản là không tính đến sự tồn tại của các dân tộc khác, cũng như lịch sử đi lại, giao thương trên biển của họ trong vòng 2.000 năm qua, trước cả khi Trung Quốc bắt đầu đặt chân tới các vùng biển nằm ở phía Nam đất nước và xa hơn.
Có thật Trung Quốc không gây chiến?
Bà Hoa Xuân Oánh nói rằng Trung Quốc “chưa bao giờ gây chiến hay xâm phạm một tấc đất nào của nước khác”. Một là bà Hoa không biết một chút gì về lịch sử; hai là bà nói láo.
Trong lịch sử, tâm tính của người Trung Quốc được thể hiện qua nhân vật Tào Tháo, ông ta đã có câu nói nổi tiếng “thà ta phụ người, còn hơn để người phụ ta”. Thực tế từ sau khi Cộng hoà Nhân dân Trung Hoa ra đời năm 1949, trong 3 cuộc chiến tranh biên giới dù là với đối thủ lớn như Ấn Độ năm 1962, Liên Xô 1969 hay đối với đối thủ nhỏ yếu hơn như Việt Nam năm 1979, Trung Quốc đều ra tay trước nhằm “tiên thủ hạ vi cường”.
Một nhà nghiên cứu về Trung Quốc ở Hoa Kỳ là Taylor Fravel đã thống kê các hành động chiến tranh của Trung Quốc và nhận thấy từ khi thành lập Cộng hòa nhân dân Trung Hoa tới nay, Trung Quốc đã có 23 tranh chấp lãnh thổ với các quốc gia khác (1), trong đó Trung Quốc đã sử dụng sức mạnh quân sự đối với 6 tranh chấp. Trong 6 tranh chấp này, Trung Quốc đã 16 lần sử dụng sức mạnh quân sự
Một trong số “nạn nhân” của Trung Quốc chính là Việt Nam. Ngày 17/2/1979, hàng trăm nghìn quân Trung Quốc đã vượt biên giới vào Việt Nam. Sau này, các học giả Trung Quốc, trong đó có PGS Hoàng Tranh biện minh lý do dẫn đến việc Trung Quốc tấn công 6 tỉnh biên giới trên bộ của Việt Nam là do “VN chuẩn bị tấn công chiếm quần đảo Tây Sa (Hoàng Sa), Nam Sa (Trường Sa) của Trung Quốc nên Trung Quốc phải tự vệ trước”. Đây là một sự biện minh ngớ ngẩn cho một hành vi côn đồ, vi phạm luật quốc tế. Cuộc chiến này gây thiệt mạng cho 42.000 quân Trung Quốc và khoảng 50.000 quân Việt Nam. Các cuộc giao tranh tiếp tục diễn ra lẻ tẻ cho đến năm 1991, gây thiệt mạng thêm hàng nghìn người. Năm 1974, quân đội Trung Quốc đánh chiếm Hoàng Sa, giết chết 74 chiến sĩ của Việt Nam Cộng hoà. Năm 1988, Trung Quốc đánh chiếm bãi đá ngầm Gạc Ma của Việt Nam ở Trường Sa, giết chết 64 chiến sĩ công binh Việt Nam. Trung Quốc tuyên bố "chủ quyền không thể chối cãi" đối với hầu hết Biển Đông. Bắc Kinh tiếp tục sử dụng hoặc đe dọa sử dụng vũ lực để duy trì quyền kiểm soát các đảo và bãi đá ngầm ở đó, trái với luật pháp quốc tế.
Ngoài Việt Nam, Trung Quốc cũng gây chiến với Ấn Độ: Trung Quốc củng cố quyền kiểm soát đối với Aksai Chin - phần phía Đông của khu vực Kashmir mà Ấn Độ tranh chấp cho đến ngày nay và các cuộc đụng độ biên giới bùng lên giữa hai nước vào năm ngoái.
Kết luận
Không phải ngẫu nhiên mà phong trào “bài Hoa” xuất hiện tại nhiều nước trên thế giới gần đây, đó chính là vì để thực hiện “giấc mộng Trung Hoa” chính quyền Trung Quốc đã bất chấp mọi thủ đoạn, kể cả đe doạ dùng vũ lực trong quan hệ quốc tế. Chưa kể các hoạt động kinh tế của Trung Quốc cũng mang tính cưỡng đoạt, đe doạ an ninh, môi trường và ổn định xã hội của các quốc gia có quan hệ với Trung Quốc.
Đối với biển Đông, Trung Quốc luôn đe doạ dùng vũ lực hoặc dùng vũ lực dưới chiêu bài “chiến thuật vùng xám” để đe doạ các nước khu vực biển Đông, nhằm dùng sức mạnh để độc chiếm vùng biển này.
Mặc dù dùng các biện pháp “ngoại giao pháo hạm” như vậy, nhưng Trung Quốc muốn dùng các nhà ngoại giao kiểu như bà Hoa Xuân Oánh để thực hiện chiêu “cả vú lấp miệng em”. Thế nhưng “một hành động hơn ngàn lời nói”, thế giới không lạ bản chất xảo quyệt của Trung Quốc đâu. Và dù có “cả vú” nhưng khó “lấp được miệng em” đâu, bà Hoa Xuân Oánh ạ.
________________________
(1) M. Taylor Fravel, Power Shifps and Escalation (Explaining China’s Use of Force in Territorial Dispute), International Security, Vol. 32, No. 3 (Winter 2007/08), tr. 44 - 83
Thứ Năm, 27 tháng 5, 2021
Người Học Thức - Tác giả Nguyễn Duy Cần