khktmd 2015
Thứ Bảy, 27 tháng 8, 2016
Sân bay Tân Sơn Nhất ngập nặng sau cơn mưa lớn tối 26/8/2016
Sân bay quốc tế Tân Sơn Nhất ngập bởi mưa lớn khiến nhiều hoạt động của sân bay bị ảnh hưởng.
Mạng báo Dân Trí hôm nay dẫn lời ông Phạm Vũ Cường, phó giám đốc Cảng Hàng không Quốc tế Tân Sơn Nhất cho biết trận mưa lớn vào chiều tối hôm qua gây ảnh hưởng lớn đến hoạt động của sân bay.
Theo lời ông Cường thì có nơi ngập đến 30 centimet. Ngoài ra mưa lớn làm hạn chế tầm nhìn nên có 21 chuyến bay không thể hạ cánh xuống Tân Sơn Nhất mà phải đáp xuống một số sân bay lân cận như Liên Khương, Cam Ranh và sang cả Phnom Penh.
Nguyên nhân ngập nước sân bay được ông Phạm Vũ Cường giải thích là vì kênh A41 bị lấn chiếm, xả rác gây tắc, làm hẹp dòng chảy. Sân bay có kiến nghị nhiều lần với chính quyền thành phố Hồ Chí Minh cải tạo, khôi phục kênh này về hiện trạng ban đầu; thế nhưng đến nay vẫn chưa được đáp ứng.
Cũng liên quan đến trận mưa lớn vào chiều tối qua ở Sài Gòn, tin cho hay cầu Tân Kỳ, Tân Quí nối 2 phường ở quận Bình Tân bị sụt lún, gãy đôi tạo hàm ếch.
Ủy ban Nhân dân Quận Bình Tân hôm nay xác nhận với báo chí trong nước về vụ việc vừa nêu. Chiều hôm nay ủy ban triệu tập cuộc họp tìm nguyên nhân và hướng giải quyết.
Công an đã phong tỏa hiện trường không cho các phương tiện giao thông qua lại để bảo đảm an toàn.
N. Korea submarine missiles not ready until 2018: experts (Source:AFP)
North Korea is making progress on a submarine-launched ballistic missile system but any deployment of the technology is years away, a US think tank said, as the UN Security Council promised action over Pyongyang's latest test.
The US-Korea Institute at Johns Hopkins University said late Friday on its closely-watched website, 38 North, that the success of North Korea's SLBM test this week suggests the program may be progressing faster than originally expected.
"However, this does not mean it will be ready next week, next month, or even next year", it said.
"Rather, the pace and method of the North’s SLBM testing would suggest possible deployment in an initial operational capability by the second half of 2018 at the earliest."
The missile, launched from a submerged prototype "Gorae-class" submarine near the northeastern port of Sinpo, flew 500 kilometres (300 miles) towards Japan, marking what weapons analysts called a clear step forward for its nuclear strike ambitions.
The flight distance, which was tracked by South Korea's military Joint Chiefs of Staff, far exceeded any previous SLBM tests, suggesting significant progress in technical prowess.
A proven SLBM system would take North Korea's nuclear strike threat to a new level, allowing deployment far beyond the Korean peninsula and a "second-strike" capability in the event of an attack on its military bases.
Following the test, the UN Security Council agreed on Friday to "take further significant measures" against North Korea, without elaborating.
North Korea is barred under UN resolutions from any use of ballistic missile technology, but Pyongyang has carried out several launches following its fourth nuclear test in January.
Despite the North's successful test this week, the country faces significant technological challenges including building a new class of submarine to carry the missile.
Last month, 38 North reported the North was building up infrastructure to construct new submarines at the Sinpo South Shipyard.
"A new submarine could probably be built within a two to three year time frame, but the likelihood of building new models without further testing and refinement of the experimental Gorae-class seems low", it said.
But this is no information about whether actual submarine construction has begun, it added.
Thứ Sáu, 26 tháng 8, 2016
Iran Probes for U.S. Weaknesses in Gulf Encounters (Source: US News & World Report)
Anyone concerned by a perceived warming of relations between the U.S. and Iran can rest somewhat assured as of this week: The two countries' interactions, particularly on the high seas, most definitely remain hostile.
Recent days have witnessed repeated incidents in which boats belonging to the navy of the Iranian Revolutionary Guard Corps harassed and – according to the U.S. Navy – acted outright dangerously in close proximity to American ships in the Persian Gulf.
It remains unclear specifically what Iran hoped to achieve with the encounters. But regardless of what prompted the provocations, the outcome the Iranians sought was all but certain.
"They knew they were going to provoke a response, they just went as far as they could," says Anthony Cordesman, with the Center for Strategic and International Studies. "The clear message is, 'We're here. We are a significant threat. We can demonstrate to everyone in the Gulf that we are capable of doing this and willing to do it.'"
Anyone concerned by a perceived warming of relations between the U.S. and Iran can rest somewhat assured as of this week: The two countries' interactions, particularly on the high seas, most definitely remain hostile.
Recent days have witnessed repeated incidents in which boats belonging to the navy of the Iranian Revolutionary Guard Corps harassed and – according to the U.S. Navy – acted outright dangerously in close proximity to American ships in the Persian Gulf.
It remains unclear specifically what Iran hoped to achieve with the encounters. But regardless of what prompted the provocations, the outcome the Iranians sought was all but certain.
"They knew they were going to provoke a response, they just went as far as they could," says Anthony Cordesman, with the Center for Strategic and International Studies. "The clear message is, 'We're here. We are a significant threat. We can demonstrate to everyone in the Gulf that we are capable of doing this and willing to do it.'"
Iran could be airing continued grievances or sending a larger message to its adversaries on any one of a series of issues.
Supreme Leader Ali Khamenei, for example, believes the U.S. has not followed through on commitments to the deal it struck with Tehran over its nuclear program. The U.S. continues a military build-up of sorts through massive arms deals with its traditional partners in the Middle East, which also happen to be Iran's sworn enemies.
Tehran also might feel empowered by its strengthened relationship with Moscow, as shown through Russia's temporarily deploying warplanes to an airbase in Iran for operations in Syria.
The U.N. General Assembly begins in New York a few weeks, where Iran will likely continue its traditional arguments for greater influence in world affairs. And, more generally, Iran is expected to continue its yearslong campaign to prove it can, and should, serve as the principal power in its neighborhood.
Whatever the reason behind this latest activity, it arguably achieved its goal.
"You do not necessarily need to turn this into a publicity issue because you don't have to. Is there any place that didn't get the news?" Cordesman says.
The encounters provoked sharp responses from the Department of Defense and the ships themselves, one of which fired warning shots in response. A U.S. Navy spokesman called it "a dangerous, harassing situation that could have led to further escalation."
On Tuesday, four high-speed IRGC vessels came within 300 yards of the U.S. destroyer Nitze while it was exiting the very narrow Strait of Hormuz. The ship exercised the U.S. Navy's typical escalation of warnings, from blasting its horn and sending radio warnings to firing flares.
On Wednesday, Iranian vessels approached the U.S. coastal patrol ships Tempest and Squall in the northern Gulf, and did not respond when hailed by the two ships' radios. The Tempest fired warning flares, and the vessels came close enough to the Squall for it to fire warning shots from its .50-caliber machine gun.
The Navy said the warning shots did not cause any damage.
"This situation presented a drastically increased risk of collision, and the Iranian vessel refused to safely maneuver in accordance with internationally recognized maritime rules of the road, despite several request and warnings via radio, and visual and audible warnings from both U.S. ships," Navy Cmdr. Bill Urban, a spokesman for the Navy's 5th Fleet, told the U.S. Naval Institute. He said the Iranian ships' high rate of speed as they approached the U.S. ships in international waters, along with their bow crossings at short range and disregard of multiple warning attempts, "created a dangerous, harassing situation that could have led to further escalation."
The circumstances of these latest incidents, particularly the swarming effect the Iranian navy vessels hoped to achieve, remain a central concern of American Navy commanders whose ships represent high-profile targets in contentious parts of the world.
Experts in these kinds of military encounters say the U.S. Navy maintains the ability to defend its vessels from an attack like these, particularly if its ships were operating in a situation in which they didn't have to exercise an abundance of caution, as was the case this week.
"This just may be an IRGC decision to periodically test the U.S. Navy and its rules of engagement," says Paul Hughes, an expert in international security in the Middle East and Africa with the U.S. Institutes of Peace. "They're trying to do that in a very constrained way, and in a very constrained place, itself – the Straits of Hormuz."
"It will continue," Hughes adds. "This is not a new phenomenon. They have been doing this for a long time, and it's just another test of the Navy, to see how the U.S. responds, and, 'Maybe if we're lucky we can scare the ship's captain to divert off its course and then we have a big propaganda victory there.'"
Hàng ngàn người thôi quốc tịch Việt Nam (CHXHCNVN)
Bộ Tư pháp Việt Nam vừa cho biết trong năm 2015 có hơn 4.400 người chính thức thôi quốc tịch Việt Nam, 14 người hồi tịch và 15 người nhập tịch.
Theo Báo Dân Trí điện tử Bộ Tư pháp Việt Nam khẳng định số liệu vừa nêu là chính thức được quản lý tại Cục Hộ tịch, Quốc tịch và chứng thực.
Theo tin này trong năm 2015 ở Việt Nam có tổng cộng hơn 760 ngàn cuộc hôn nhân giữa người trong nước và hơn 14.000 cuộc kết hôn có yếu tố nước ngoài.
Hàng triệu người Việt Nam ra nước ngoài định cư từ hàng chục năm qua nhưng không làm thủ tục thôi quốc tịch theo luật Việt Nam.
He tried to check out a Robert E. Lee book from the library. He got jailed instead.(Source: the Washington Post)
On a cold day in 1960, a fed-up Wyatt Tee Walker led a group of protesters through the “whites-only” entrance of the Petersburg, Va., public library.
Walker, the pastor of the historic Gillfield Baptist Church, calmly walked to the library’s counter and asked for a biography of Confederate Gen. Robert E. Lee.
“I was rubbing it in their noses a little because I always felt Robert E. Lee was guilty of treason and should have been arrested and put in prison,” said Walker, now 87, “but the South made such a hero of him.”
His attempt to borrow “R.E. Lee: A Biography, Vol. 1” by Douglas Southall Freeman on Feb. 27, 1960, was interrupted by shouts.
“I heard somebody say, ‘The n****rs are here!’ ” recalled Walker, who would later serve as chief of staff for the Rev. Martin Luther King Jr. “They called the police and arrested those of us who would not leave. They took us to the Petersburg jail, and that stirred up the community.”
It was the first of Walker’s 17 arrests for challenging segregation in Virginia and other parts of the South — an era vividly chronicled in the Smithsonian’s new National Museum of African American History and Culture, which opens Sept. 24. The Petersburg library sit-in would become a catalyst for desegregating the small city’s lunch counters, bus terminal, restaurants and public swimming pools.
Were they courageous? “Maybe so,” Walker said. “But we didn’t think about fear. We wanted to get rid of segregation. It was so humiliating to be an African American in those days.”
Tapped by King to be the first full-time executive director of the Southern Christian Leadership Conference, Walker challenged Jim Crow in Mississippi and Alabama.
He and King were arrested during a 1967 protest in Birmingham and spent five days together in jail. Walker smuggled in a tiny camera, taping it to his leg. In their cell, he took a photo of King gazing through the steel bars that became an iconic image. King snapped a photo of Walker looking out the same bars. Six months later, King was assassinated in Memphis.
Walker spoke about the events that defined his life and redefined the country in the community room of his assisted-living complex, which he navigates with the help of a wheelchair. His wife, Theresa Ann Walker, 89, who was jailed alongside him in Jackson, Miss., sat nearby with one of their four children, Robert Walker, 60. She still lives in their home just south of Richmond and visits her husband every day.
Wyatt Tee Walker is one of the few civil rights movement strategists still alive.
He was born Aug. 16, 1929, in Brockton, Mass. His father, who was a minister, and his mother, who was a nurse, moved the family to Merchantville, N.J., where Walker grew up as one of 11 children. When Wyatt was young, he and his two older sisters desegregated the town’s movie theater.
“The picture playing was ‘The Great Lie,’ ” he recalled.
Walker’s father had a huge influence on him. “He was what they called a race man,” Walker said. “He resisted anything that discriminated against you because you were African American. He was very outspoken against it.”
In 1946, Wyatt Walker moved to Richmond to attend Virginia Union University, graduating magna cum laude with a bachelor’s of science degree in chemistry and physics. He went on to Virginia Union Graduate School of Theology, where he met King during a student conference.
Years later, as Walker led integration efforts in Virginia, King called to recruit him.
“He asked me to become executive director” of SCLC, the civil rights group King and other ministers had founded in 1957, Walker recalled. “And I told him whatever he wanted me to do, I would do it.”
On May 24, 1961, the Walkers and dozens of Freedom Riders boarded buses heading for Jackson. For the first time, Walker said, he felt fear.
“Mississippi was more dangerous then than anywhere else,” he said. “The lynchings, the students killed, so many bad things had happened in Mississippi.”
When the bus arrived in Jackson, the riders got off and walked into the terminal waiting room reserved for whites. “We weren’t there five minutes before we were arrested,” he said.
His wife, Theresa, was arrested too.
“It was a terrible experience,” she said. “I didn’t talk about it for 30 years. Then I found my notes.”
On a thin piece of paper, Theresa had kept copious notes in blue ink detailing their incarceration: “Breakfast grits black coffee. No toilet articles yet. No phone call yet.”
The jailers divided the Freedom Riders by race and gender.
“There were about 14 of us in a cell for two people,” Theresa recalled. “Some slept on the floor, the mattresses were dirty. The toilet was open. People walking by the jail could look in. If you wanted to shower, the water was cold. If you wanted a drink, the water was hot.”
The jailers slid food on a tray underneath the door.
“At night, while the girls were sleeping, bugs were crawling on the girls,” she said. During the day, “The Salvation Army people would come by and tell us we were all going to hell, told us we were all sinners for riding on that bus.”
The male Freedom Riders, including her husband, were being held in another cell.
At night, “We could hear them singing, so we would sing back to them,” she said. “The jailers would always tell us be quiet and shut up.”
After a week, the Walkers were finally allowed to make a phone call. Theresa Walker was desperate to make bail and get out.
“Someone told us they were going to move us” to the state penitentiary in Parchman, Miss., where at least 300 Freedom Riders were eventually held. “And when you got to Parchman,” she said, “they did vaginal searches with no gloves. I had children.” They managed to get word to King that they needed help to get released.
The following year, Wyatt Walker traveled to Birmingham to prepare for Project C, which stood for “confrontation.”
“Dr. King said if we could crack Birmingham,” Walker said, “we could crack the South.”
He and others called the city “Bombingham” because it was so segregated and so hostile to blacks, he said. “Churches and houses were bombed by the racists — all presided over by Bull Connor,” the city’s feared public safety commissioner.
Walker spent a year choreographing how the protests would unfold in minute detail. Word got around that “King’s man was in town,” he said. But no one knew who that man was.
The demonstrations in Birmingham became the turning point for the civil rights movement. On Good Friday, April 12, 1963, King was arrested and spent eight days in jail, where he penned his famous essay, “Letter from Birmingham Jail.” It is often illustrated with the photo taken by Wyatt Walker four years later.
Two weeks after King’s release, hundreds of black children streamed out of the 16th Street Baptist Church to demand integration and were met with fire hoses and snarling police dogs — images that shocked much of the country. President John F. Kennedy warned that the events in Birmingham “have so increased the cries for equality that no city or state or legislative body can prudently choose to ignore them.”
The momentum from Birmingham fueled the March on Washington, which took place on Aug. 28, 1963.
Walker walked the Mall as day broke and watched black and white marchers gather by the tens of thousands along the Reflecting Pool. They wore crisp dresses, strings of pearls and pressed suits, and many carried signs demanding justice.
Walker made one decision that day that he still regrets.
“I tried to persuade Dr. King not to use the ‘I Have a Dream’ speech,” he said. “I had heard it so many times, I thought it was trite.”
But all ministers have what they call a “going home point,” a strong closing to a sermon, and that was his. Mahalia Jackson, who’d performed “How I Got Over,” whispered to King, “Tell them about the dream, Martin.”
Walker recalled King swinging into his closing, his voice rising in his trademark oratorical style. Walker watched the crowd’s reaction as King described a world without segregation, without racism, without injustice.
“It was a world-stage moment,” he said. And it forever changed the people who heard it, then and in the decades to come.
Thứ Năm, 25 tháng 8, 2016
North Korea claims it’s now able to nuke the US mainland (Source: PKI)
North Korea's in a good mood these days.
The nation is celebrating its first successful test of a submarine-launched missile.
The country's leader — Kim Jong Un — says the US mainland is now within striking range of his nuclear weapons.
That sounds like a threat.
Joel Wit, a former US nuclear negotiator with North Korea, says he's concerned, but not worried. "Because — despite this success — we’re not within striking range of their nuclear weapons."
The threat to the US mainland does not yet exist; there's no evidence North Korea has yet been able to miniaturize its nuclear weapons to fit into a warhead.
It's also extremely unlikely they could get a submarine within range of the US coast: The new North Korean missile only appears to have a range of about 600 miles. But Wit says there is cause for concern, "because this is just one more step in terms of steady progress that North Korea is making in building nuclear weapons and building missiles to deliver them.”
“I’m concerned, and I think it should be ongoing concern for everyone.” The biggest concern, says Wit, is that North Korea is working to develop a working Intercontinental Ballistic Missile, or ICBM. “If they get that thing working then they will be able to reach the United States, and that, of course, is a serious concern for all of us.”
He does not expect North Korea would use weapons like these aggressively, but he says they would seriously complicate relations. He says, for example, North Korea could threaten other countries in order to secure its objectives.
It could also complicate US thinking when it comes to its assurances to allies like Japan and North Korea to defend them. Up to now, those promises were relatively simple, he says. But if North Korea could threaten the US mainland, then that’s a whole different calculation.
Wit concludes, however, by saying he has some understanding of the North Korean concerns. The United States would like to see a unified Korea that’s democratic, “and if you’re North Korean, that would make you fairly nervous.”
Thứ Tư, 24 tháng 8, 2016
New details show how 'swinger' Army general's double life cost him his career (Source: USA Today)
Army Maj. Gen. David Haight, Army Ranger, decorated combat veteran and family man, held a key post in Europe this spring and a future with three, maybe four stars.
He also led a double life: an 11-year affair and a “swinger lifestyle” of swapping sexual partners that put him at risk of blackmail and espionage, according to interviews and documents. Jennifer Armstrong, 49, a government employee, said she and Haight had been involved in the torrid love affair that began more than 10 years ago in Baghdad and ended this spring.
Badly.
His secret discovered, Haight was investigated by the Army inspector general, who issued a report in April, and fired in May from his job running operations and plans at U.S. European Command, the Pentagon’s front-line bulwark against Russia. The Army hauled him back to Washington, reprimanded him based on an internal investigation and put him a placeholder job awaiting retirement. A board will determine the rank that he last served honorably. A demotion to colonel or lower would cost him tens of thousands of dollars a year.
Haight's removal from European Command was not disclosed. It was first revealed in July by USA TODAY, which received the Army inspector general's report Wednesday after a Freedom of Information Act request.
Armstrong, who told USA TODAY in interviews that the relationship began with a flirty email and ended after assignations with multiple partners at swingers’ clubs, hotels and her home, says Haight had promised a future together. “I gave him the best years of my life,” she said.
In a statement issued after news of his reprimand broke, Haight vowed to work with Army investigators untangling his dark, off-duty life.
"I am truly sorry for the pain I have caused my wife and family," Haight said in a second statement Wednesday. "On their behalf, I ask that their privacy be respected during this difficult time."
Security risks
How Haight, the married father of four adult children who has held a succession of increasingly influential jobs, maintained his intimate secret is unclear. His superiors promoted him three times since his affair with Armstrong began. Screeners of officials for security clearances — particularly those trusted with access to the nation’s most sensitive information like Haight — scrutinize financial and family stability to guard against vulnerability to bribes or blackmail.If an adversary such as Russia had learned of Haight’s affair and sexual adventures, he would have been a prime target to blackmail, said four senior government officials who were not authorized to speak publicly about the matter. Russia, one of the officials said, aggressively intercepts telephone calls. An investigative report showed that from June to November 2015 Haight used his government cellphone to make 84 private calls for more than 1,400 minutes of conversation. Further, testimony showed that Haight frequently left his office in Stuttgart, Germany, because it was in a building designed for secure communication, a Sensitive Compartmented Information Facility, or SCIF.
At European Command, he was in charge of the military’s plans and operations to confront Russia’s increasing aggression in Eastern Europe.
"When MG Haight disappeared and someone need to get a hold of him, (name redacted) knew to check the hallway, outside of the SCIF, where he was usually on his cellphone," the report notes.
Haight, in his job overseeing operations at European Command and previously as a top aide to Adm. Mike Mullen, the former chairman of the Joint Chiefs of Staff, would have had access to the most sensitive national security information. Indeed, Haight was a key adviser to Mullen at the time of the 2011 raid that killed Osama bin Laden and during the peak of the U.S. involvement in Afghanistan.
Haight’s case also underscores the military’s continuing problem with misconduct among its most senior officers. In November, Defense Secretary Ash Carter abruptly fired his senior military adviser, Army Lt. Gen. Ron Lewis for personal misconduct; the Pentagon inspector general continues to investigate Lewis. In March, the Air Force fired one of its top officers, Lt. Gen. John Hesterman, after investigators determined that he had sent sexually suggestive emails to a married female officer. And the Navy continues to investigate a slew of commanders ensnared in the “Fat Leonard” bribery scandal in which they traded secret information about ship movements for prostitutes and other blandishments to enrich Glenn Defense Marine Asia and its flamboyant owner “Fat Leonard” Glenn Francis.
A senior Army official indicated that incidents of misconduct are rare among its 1,000 senior leaders. Less than 6% of allegations made against senior leaders were substantiated in fiscal year 2015, said the official who spoke on the condition of anonymity because officials were not authorized to comment publicly. Haight was removed promptly, reprimanded and effectively forced to retire after the allegations against him were substantiated, the official said.
How it began
The inspector general's report dates the affair to Feb. 12, 2005, when Armstrong was working as a contractor in Iraq handling the remains of combat fatalities. Smitten after seeing Haight at a base, she emailed every David Haight in the Army directory, saying that he had a “terrific smile.” Eventually, she found the right Haight — Lt. Col. David B. Haight, commander of the 2nd Ranger Battalion, elite troops who accompanied commandos on sensitive, dangerous raids. Haight is also a distant relation of an apostle of the Church of Latter Day Saints.Haight eventually responded to Armstrong’s email, and they hit it off.
Haight’s honesty and sociability were attractive, she said. But he had a “hard part,” a mark left by the war. They quickly became romantic, and he promised her they would spend their lives together after he left the military, she said.
Armstrong’s account of their affair is backed up by emails she said the two shared, indicating trysts involving other women, other couples and encounters with strangers at swingers’ clubs. However, Armstrong also misrepresented her educational background in the interview. She claimed to have a nursing degree from the University of California at San Diego. A check there revealed she did not, prompting Armstrong to claim a degree from California State University San Marcos. She does not. Records also show that she has twice declared bankruptcy, including last year in Virginia.
Armstrong's name is redacted in the Army inspector general's report about Haight. But she identified herself to USA TODAY as his longtime girlfriend and swinging companion.
Armstrong provided copies of emails from Haight’s official military account that show their relationship continued into 2015. One of the emails in December 2010 has explicit sexual chatter, and shows him asking about the availability of another woman for a tryst. The report also shows that Haight and Armstrong exchanged other emails with references to types of sexual activity. "I love hearing about women who like and giggle about (oral sex)," he wrote in a September 2012 email cited by the inspector general.
Their relationship, however, wasn’t all about sex. Armstrong furnished a copy of a handwritten letter from Haight who encouraged her while she fought breast cancer. She also bears a tattoo with his name on it.
Their affair continued through his postings, including at the Pentagon. The two lived not far from each other in Northern Virginia, and Haight stopped at her house most nights after work before going to his own home, she said.
Armstrong found partners for the couple, and email on his military account shows that he asked after them and their availability. These encounters took place for about a year when Haight asked Armstrong whether she wanted to involve men. “Do you want another guy?” She declined.
Soon, a friend suggested that they should go to a club where members engage in sex with strangers. They went to clubs in Baltimore and near the Army War College in Carlisle Barracks, Pa., Armstrong said. They visited others when he traveled, including Tampa and Atlanta where they were almost recognized by another soldier when Haight was the Army’s Chief of Infantry, she said. Armstrong has also recognized other swingers at the Pentagon when her job took her there, she said.
The inspector general's report refers to testimony that indicates Armstrong and Haight "visited swingers' clubs while he was stationed at Fort Benning, Georgia." Haight was assigned to Benning from July 2012 to October 2013.
They also had “parties” at Armstrong’s house. Some of the sex parties were arranged with partners through emails pinged back and forth to find convenient times. She described the sex as “non-emotional intimacy.” There were no drugs or alcohol involved, she said.
She and Haight knew their relationship and “alternative lifestyle” put him at risk of being blackmailed. But they felt they were discreet enough — his face did not appear on their online profile for Swing Life Style’s website — that he would not be recognized.
In one December 2011 email attributed to Haight, he asked Armstrong whether Tabu Social Club in Maryland was open the night of “22/23 Dec?” Tabu is a members-only club in Maryland whose web site touts it as “Where Sexy Adults Come and Play.” Haight at the time was deputy director of the Joint Staff’s efforts in Afghanistan and Pakistan. Erotic photos were shared among those in the swinging community. They didn’t stay there, however. Some of the photos were emailed to USA TODAY.
How it ended
Haight’s trajectory in the Army had been ever upward after graduating from the Army ROTC program at Brigham Young University and commissioning as a second lieutenant in 1986, according to his EUCOM biography. He graduated from the Army’s Ranger school and would go on to command its elite platoons and battalions in combat in Panama, Iraq and Afghanistan.In January 2009, he commanded the 3rd Brigade Combat Team of the 10th Mountain Division in a restive part of eastern Afghanistan. Successful command of a brigade is a key steppingstone to the highest reaches of the Army’s ranks.
It also earned him a coveted spot in June 2010 as a top aide to Mullen, then the chairman of the Joint Chiefs of Staff. The post gave Haight had an insider’s view and knowledge of the most sensitive of all missions in 2011: the raid that killed Osama bin Laden inside Pakistan.
Haight parlayed that position — all the while conducting his extramarital affair and swinging — to become commandant of the Army’s School of Infantry at Fort Benning and promotion to brigadier general in 2013. News clips from the time show him crediting his wife and family for supporting him. His wife Bonnie told the Ledger Enquirer of Columbus, Ga., that his career had seen them move 15 times, uprooting their four children from their friends.
The story added that outside the Army, Haight was most proud of his family. We “provided well and raised our four fabulous children that have all been successful contributors to society,” Haight said. “They turned out to be much better children than I was a father.”
With one star, he became deputy commander of U.S. and NATO forces in eastern Afghanistan. In Pentagon parlance, Haight had checked all the boxes for professional and personal accomplishment.
His last post, as a two-star officer, saw him heading plans and operations for U.S. European Command. EUCOM has responsibility for key Middle East allies Israel and Turkey.
In 2015, anonymous tips about Haight’s extramarital affairs were brought to the Pentagon’s inspector general. Ultimately, the Army’s inspector general took the case. The Army ordered Haight to sever contact with Armstrong. Investigators interviewed her and others and substantiated allegations that he had "had an affair and lived a 'swinger lifestyle.' "
Investigators also determined that he had spent nearly 24 hours on his government cellphone and sent more than 800 emails on his military computer to Armstrong.
Haight, the report noted, declined to testify or answer questions provided through his attorney.
The letter of reprimand effectively ended his 30-year career. A board will determine his retirement rank. A clean record could have earned Haight as much nearly $123,000 in his first year of retirement. If he’s busted back to colonel, his pay could drop to about $98,000.
Ăn nhiều chất béo không bão hòa từ thực vật và cá giúp giảm nguy cơ tiểu đường
Những người quan tâm đến những vấn đề về sức khỏe khi mua thực phẩm thường được khuyên nên tránh mua những thực phẩm quá béo, có chứa quá nhiều đường và tinh bột đã qua chế biến để tránh các nguy cơ bệnh tim mạch và tiểu đường. Nhưng không phải thực phẩm nào có chất béo cũng là xấu. Theo các nhà khoa học, có những chất béo cần phải được ăn nhiều hơn những chất béo khác để giúp cải thiện sức khỏe.
Chất béo bão hòa
Khi bạn ra chợ mua thực phẩm, nhìn vào nhãn hàng bạn có thể đọc thấy những thành phần của thực phẩm như chất béo, đường, tinh bột và calories. Trong những thành phần này, hãy chú ý đến thành phần chất béo bao gồm chất béo bão hòa và không bão hòa hay còn được viết bằng tiếng Anh là saturated fat và unsaturated fat. Hai loại chất béo này theo các nhà khoa học có tác động hoàn toàn trái ngược nhau lên sức khỏe của con người.Nói về chất béo bão hòa hay còn gọi là chất béo chuyển hóa, bác sĩ Suzanne Judd, chuyên gia dịch tễ dinh dưỡng thuộc trường đại học Alabama, Hoa Kỳ, cho biết:
“Chúng ta đã biết từ nhiều nghiên cứu trước đây là chế độ ăn có quá nhiều chất béo bão hòa sẽ gây nghẽn mạch máu, từ đó dẫn đến tai biến mạch máu não và nhồi máu cơ tim.”
Chất béo bão hòa có nhiều trong các sản phẩm có nguồn gốc động vật, bao gồm các sản phẩm từ sữa, phô mai, các loại thịt mỡ. Theo lý thuyết, gan dùng chất béo bão hòa để sản xuất ra cholesterol. Chế độ ăn có quá nhiều chất béo bão hòa sẽ làm tăng lượng cholesterol trong máu, đặc biệt là loại cholesterol xấu, yếu tố dẫn đến các nguy cơ bệnh về tim mạch.
Ngay từ những năm 60 của thế kỷ trước, các nhà khoa học trên thế giới đã lên tiếng cảnh báo về tác hại của loại chất béo này. Kết quả là mọi người thường được khuyên là nên chọn ăn các loại đồ ăn ít béo như sữa không béo, phô mai không béo, hay ăn margarine thay cho bơ. Thậm chí mọi người cũng được khuyên là không nên ăn nhiều trứng vì trứng cũng có lượng chất béo bão hòa cao.
Ngay từ những năm 60 của thế kỷ trước, các nhà khoa học trên thế giới đã lên tiếng cảnh báo về tác hại của loại chất béo này. Kết quả là mọi người thường được khuyên là nên chọn ăn các loại đồ ăn ít béo như sữa không béo, phô mai không béo, hay ăn margarine thay cho bơ. Thậm chí mọi người cũng được khuyên là không nên ăn nhiều trứng vì trứng cũng có lượng chất béo bão hòa cao.
Tuy nhiên, một nghiên cứu vào năm 2014 tại Mỹ lại cho một kết quả khác hẳn khi các bác sĩ tham gia nghiên cứu này nhận định chất béo bão hòa không hẳn xấu như người ta vẫn nghĩ. Nghiên cứu dựa vào 72 nghiên cứu đã công bố về mối liên quan giữa các loại chất béo với bệnh tim ở hơn 600.000 người tham gia ở 18 nước. Các nhà khoa học nhận định chất béo bão hòa dường như không làm tăng nguy cơ bệnh tim. Các nhà khoa học cũng nhận định các loại axit béo không bão hòa như omega 3 và omega 6 vốn có nhiều trong cá, và thực vật lại có tác dụng tốt cho tim.
Kết quả này sau đó cũng nhận phải những phản bác từ một số nhà khoa học. Các nhà khoa học thuộc trường đại học Harvard, Mỹ vào năm ngoái đã tiến hành một nghiên cứu khác về chất béo bão hòa, đường và tinh bột đã qua chế biến trong đồ ăn. Chuyên gia nghiên cứu Adela Hruby, thuộc khoa dinh dưỡng, trường đại học y tế cộng đồng, đại học Harvard cho biết:
“Chúng tôi có thể nói là chất béo bão hòa không phải là tốt. Những nghiên cứu trước nói rằng không có mối liên quan giữa chất béo bão hòa với nguy cơ bệnh tìm cũng đúng ở điểm là người ta so sánh nó với những yếu tố khác cũng không tốt cho biêm như tinh bột qua chế biến, và đường… Nhưng nếu chúng ta so sánh chất béo bão hòa với các chất béo không bão hòa đơn, hoặc chất bột không chế biến thì khác.”
Các nhà nghiên cứu ước tính việc thay thế 5% năng lượng nhập vào cơ thể từ chất béo bão hòa bằng các chất béo không bão hòa đơn và bột nguyên chất không qua chế biến có thể làm giảm khoảng từ 9% đến 25% nguy cơ bệnh tim mạch.
Chất béo không bão hòa
Chất béo không bão hòa bao gồm loại chất béo đơn và chất béo đa. Chất béo không bão hòa đa được tìm thấy chủ yếu trong các loại dầu thực vật, dầu cá. Loại chất béo này được cho là có thể giúp hạ mức cholesterol trong máu. Tuy nhiên theo các bác sĩ, việc dùng quá nhiều loại chất béo này cũng làm giảm lượng cholesterol tốt cho cơ thể.Chất béo không bão hòa đơn có nhiều trong các loại rau, dầu thực vật như dầu olive, đậu phộng. Loại chất béo này được cho là có tác dụng làm giảm cholesterol xấu mà không làm ảnh hưởng tới cholesterol tốt.
Một nghiên cứu mới đây của các nhà khoa học thuộc trường đại học Tufts ở Mỹ kết hợp với các nhà khoa học thuộc trường đại học Cambridge, Anh, cho thấy việc ăn nhiều hơn các loại chất béo không bão hòa, đặc biệt là không bão hòa đơn còn giúp làm giảm nguy cơ hoặc giúp kiểm soát bệnh tiểu đường type 2. Nói về nghiên cứu này, bác sĩ Fumiaki Imamura, đồng tác giả của nghiên cứu thuộc trường đại học Cambridge cho biết:
“Chúng tôi tiến hành hơn 100 thử nghiệm, trong đó những nhà nghiên cứu sẽ cho người tham gia nghiên cứu ăn những bữa ăn và sau đó chúng tôi cho biết các thông số về số lượng chất béo, tinh bột và chất đạm (protein) trong các bữa ăn và kết quả cuối của những thử nghiệm bao gồm các thông số về đường trong máu lúc đói, chỉ số A1C. Dựa trên những số liệu đã có chúng tôi phân tích ảnh hưởng của các loại chất béo không bão hòa (unsaturated fat) lên những chỉ số đó và chúng tôi thấy nhìn chung là các loại chất béo không bão hòa, tức là các chất béo từ cây củ, hạt và cá cải thiện khả năng điều hòa đường trong máu, khác với các loại chất béo bão hòa và tinh bột.”
A1C là một thông số trong xét nghiệm máu, thường được sử dụng để chẩn đoán bệnh tiểu đường type 1 và type 2 và cũng dùng để đánh giá việc kiểm soát bệnh tiểu đường như thế nào.
Theo kết quả của nghiên cứu mới, việc ăn thay thế các loại chất béo bão hòa và tinh bột bằng những loại chất béo không bão hòa, đặc biệt là không bão hòa đơn, giúp làm cải thiện đáng kể những thông số trong xét nghiệm máu và giảm nguy cơ các bệnh tiểu đường và tim mạch. Bác sĩ Imamura giải thích:
“Theo tính toán của chúng tôi, chỉ số A1C có thể được cải thiện 0.1% trong 100 kcalorie từ tinh bột được thay thế bằng 100 kcalories từ các axit béo không bão hòa đơn cho một cá nhân có chế độ ăn 2.000 kcalories. Con số này có thể không rõ ràng đối với tất cả mọi người nhưng chúng tôi biết được là 0.1% A1C cũng gần tương đương với việc giảm khoảng 20% nguy cơ tiểu đường type hai và khoảng 7% nguy cơ bệnh tim mạch.”
Nói về cơ chế tác động giữa chất béo không bão hòa lên các thông số sức khỏe, bác sĩ Imamura cho biết:
“Có nhiều nghiên cứu xem xét về cơ chế làm giảm đường trong máu của chất béo không bão hòa. Một lý thuyết cho rằng nó giúp kiềm chế stress do oxi hóa trong tế bào, phản ứng với viêm nhiễm, và đồng thời làm giảm các chất độc từ các axit béo tự do trong cơ thể, cải thiện hiện tượng kháng insulin trong cơ thể. Vì các chất béo nguyên chất có sẵn trong tự nhiên nên cơ thể chúng ta được cấu tạo để có thể tiêu hóa các loại chất béo này theo nhiều cách. Chúng tôi không thể chỉ ra một đường cụ thể nhưng dường như có nhiều cơ chế giải thích những ích lợi của những loại chất béo tự nhiên nguyên chất này.”
Chế độ ăn cân bằng giữa hai loại chất béo
Dù có hại hay không có hại, lượng các loại chất béo đưa vào cơ thể cũng được khuyến cáo cụ thể. Đối với các chất béo bão hòa, các bác sĩ thường khuyên mọi người giới hạn mức năng lượng nạp vào cơ thể từ loại chất béo này không quá 10% một ngày. Mức này cũng được áp dụng tương đương với chất béo không bão hòa đa. Với chất béo không bão hòa đơn, mức này được khuyến cáo là từ 10-15%.Theo bác sĩ Imamura, mặc dù nghiên cứu mới cho thấy những ích lợi của việc thay thế các chất bột đã qua chế biến và đường bằng những chất béo không bão hòa, nhưng việc theo đuổi một chế độ ăn khắt khe, loại bỏ hoàn toàn các loại chất bột tinh chế, đường và chất béo bão hòa là điều không thể. Vì vậy ông chỉ khuyên mọi người nên hạn chế những loại không tốt mà thôi.
“Chúng tôi không xét đến các thử nghiệm chế độ ăn khắt khe quá mức như không có chút nào tinh bột hay không có chất béo bão hòa, vì chúng tôi biết là không thể nào duy trì được một chế độ ăn nghiêm ngặt như vậy với mọi người. Nhưng chúng tôi có thể nói thế này: trong một chế độ ăn bình thường, chúng ta nên cố gắng thay những loại bột tinh chế và chất béo bão hòa bằng các loại chất béo không bão hòa nhưng vẫn phải cân nhắc các thành phần khác như chất xơ chẳng hạn. Dựa trên nghiên cứu này chúng tôi chỉ có thể khuyên mọi người nên hạn chế đường, bột tinh chế, các loại rau củ có quá nhiều tinh bột và thay thế chúng bằng đồ ăn có chất béo từ rau củ và cá, hạt.”
Một số các nghiên cứu khác trước đây cho rằng, việc ăn một số loại rau củ có tinh bột nhưng nhiều chất xơ như khoai lang chẳng hạn cũng giúp kiểm soát thành công bệnh tiểu đường. Tuy nhiên theo bác sĩ Imamura, bên cạnh việc hạn chế đường, chất béo bão hòa, mọi người cũng không nên ăn quá nhiều các loại củ có tinh bột như khoai lang hay sắn.
Lại một tiến sĩ lò ấp ma dzê in Xô Viết (hay Xiết Vô)
Luận án Tiến sĩ của Trần Hồng Hà, bộ trưởng bộ Tài Nguyên Môi Trường, với đề tài: "Dự đoán các thông số sơ đồ công nghệ khai thác mỏ than Việt Nam" (Trường Đại học Mỏ Matxcơva, Liên Xô, 1989).
Chuyện ông phó đại sứ Bắc Hàn tại Anh- Tác giả Lê Phan
Hôm thứ ba vừa qua, trước là báo chí sau đó chính phủ Nam Hàn chính thức công nhận là ông Thae Yong Ho, phó đại sứ Bắc Hàn tại Luân Đôn, đã bỏ hàng ngũ và đã được chính phủ cho tị nạn ở Nam Hàn.
Ông Thae, như vậy, đã là nhân vật cao cấp nhất trong hàng ngũ ngoại giao Bắc Hàn đào thoát. Nghe đâu chính quyền Bình Nhưỡng đã hoàn toàn bất ngờ trước tin này và hầu như lúc đầu ú ớ không có phản ứng. Mà ngạc nhiên cũng phải vì các nhà ngoại giao Bắc Hàn là những người được tín nhiệm cũng như được hưởng nhiều đặc quyền nhất trong thế giới kỳ lạ của Bắc Hàn. Vậy điều gì khiến ông Thae khác hẳn những người khác?
Một anh bạn đồng nghiệp cũ ở đài BBC, Steve Evans, hiện đang là thông tín viên đài BBC ở Nam Hàn, kể lại là anh đã có những kinh nghiệm rất lý thú và dễ chịu với ông phó đại sứ.
Anh kể, “Lần cuối tôi gặp ông Thae Yong Ho là trong một quán cơm Ấn Độ ở quận Acton, ở phía Tây của thủ đô Luân Đôn. Ông ta đang ăn cà ri, nhưng không ăn cơm. Lý do là về điều mà bác sĩ của ông khuyên là ông đang ở trong tình trạng ‘tiền tiểu đường’, một tình trạng mà những người trung niên thích ăn uống thường bị các bác sĩ của mình cố vấn phải dè chừng.” Bác sĩ của ông phó đại sứ có vẻ đã khuyến cáo ông là hãy nên coi bệnh tiểu đường như là một con quái vật đang hung hăng chạy đến. Anh có thể làm cho nó chậm lại hay anh có thể thúc đẩy cho nó chạy nhanh hơn nhưng đó là chuyện rồi sẽ tới, ông giải thích. Và bác sĩ còn khuyên là cơm và những loại chất bột khác sẽ làm cho con quái vật tiểu đường đến sớm hơn.”
Nay thì ông Thae hẳn sẽ phải đi kiếm cà-ri ở Seoul. Thủ đô của Đại Hàn Dân Quốc có nhiều kim chi nhưng không nổi tiếng bao nhiêu về cà ri thành ra hẳn ông sẽ nhớ cà ri Luân Đôn.
Ông đã rời bỏ Luân Đôn và biến mất cùng gia đình, bà vợ và hai cậu con trai. Trước đó ông bảo với những nhà báo quen biết là thời gian của ông ở Luân Đôn làm đại diện ngoại giao cho Cộng Hòa Dân Chủ Nhân Dân Triều Tiên, như ông thường gọi Bắc Hàn, đã đến hồi kết thúc và đầu mùa Hè vừa qua ông đáng lẽ đã phải cùng gia đình trở về Bình Nhưỡng.
Nhưng ông đã không trở về. Nghe đâu với sự giúp đỡ của cơ quan tình báo hải ngoại Anh MI-6, ông đã “biến mất.”
Steve bảo nay nghĩ lại anh thấy có những dấu hiệu. Anh kể: “Tôi còn nhớ ông ta hỏi tôi về cuộc sống ở Seoul. Tôi kể cho ông về một thành phố khổng lồ, ồn ào nhộn nhịp, một thế giới khác hẳn Bình Nhưỡng.”
Điều làm Steve ngạc nhiên là ông ta có vẻ giống hệt như một người Anh. Ông ta có vẻ hòa hợp với Luân Đôn. Ông ta có vẻ quá trung lưu, quá bảo thủ, quá gentleman. Thực sự ông ta đã hoàn toàn thích ứng với cuộc sống của một khu ngoại ô của Luân Đôn. Ông kể lại một hôm đi qua câu lạc bộ tennis ở Ealing gần nhà và thấy một tấm bảng kêu gọi tham gia. Ông bèn vào nộp đơn xin gia nhập và từ đó trở thành một trong những cột trụ của câu lạc bộ quần vợt đó. Bạn bè trong câu lạc bộ hỏi han không hiểu ông ta đâu mất.
Ông còn kể ông đổi sang tennis vì bà vợ than phiền ông bỏ hết ngày giờ cho golf. Nghe đâu bà vợ bảo là hãy chọn đi, chọn golf hay chọn tôi. Nếu không chịu bỏ golf, bà sẽ mang con về Bình Nhưỡng. Và ngay cả với một người Bắc Hàn, tình nghĩa vợ chồng và hòa khí trong gia đình là quan trọng hơn cả. Ông từ bỏ những cây gậy đánh golf để cầm cây vợt đánh tennis, với câu lạc bộ tennis ngay gần nhà, ông có nhiều thời giờ ở nhà với vợ con hơn.
Steve kể anh và ông phó đại sứ thường nói chuyện về gia đình và sức khỏe, như mọi người khác. Con cái những nhà ngoại giao Bắc Hàn ở Luân Đôn đi học trường công ở địa phương. Ông bà Thae đã cười bảo là những chữ đầu tiên con mình học là “Stop doing that!” hay “Enough.” Đúng những chữ mà thầy cô giáo ở xóm Acton, học trò ngổ ngáo, phải thường dùng.
Ông Thae đã thường làm nhiệm vụ quảng bá chủ thuyết của chế độ. Ông đã từng nói chuyện với Đảng Cách Mạng Cộng Sản của Anh Quốc (chủ trương Marxist-Leninist) nhưng trong khi nói chuyện ông nhắc đến giá thuê nhà ở Luân Đôn. Ông nói là khi ông cho bạn bè Bắc Hàn biết giá ông thuê nhà ở Luân Đôn, họ cứ tưởng đó là một tòa nhà đồ sộ với hồ bơi, thay vì chỉ là một căn nhà nhỏ bình thường. Và mặc dầu than thở về tiền nhà, ông đã chọn không ở khu của tòa đại sứ vốn miễn phí, mặc dầu công nhận đó là một trong những đặc quyền ông có thể được hưởng.
Steve cũng thêm là mỗi khi anh nói chuyện với ông thì đều có một nhà ngoại giao khác của Bắc Hàn đi kèm. Đó là cái lối của Bắc Hàn, họ bị buộc phải kiểm soát lẫn nhau. Ông chưa bao giờ để hở một tí ti nào sự thiếu trung thành với chế độ. Nhưng khi nói chuyện với các viên chức Bắc Hàn, chúng ta đều biết lằn đỏ ở đâu.
Một nhà báo ngoại quốc nào từng có kinh nghiệm với các chế độ độc tài cộng sản, kể cả chế độ của Hà Nội, thì đều biết đến những người gọi là “hướng dẫn viên”. Tôi thấy cái tên tiếng Anh “minder” hay hơn nhiều. Quả là họ theo dõi bạn. Nhưng họ cũng rất có ích và giúp đỡ trong phạm vi họ có thể làm được. Ở một khía cạnh nào đó, ông Thae cũng vậy.
Steve tuy vậy công nhận là mặc dầu có một bộ mặt rất ngoại giao, ông Thae phải làm rất nhiều những việc xấu trong suốt một thập niên làm việc ở tòa đại sứ Bắc Hàn ở Luân Đôn. Anh tự nghĩ không hiểu là ông Thae có phải là một trong hai người Bắc Hàn đã đến cái tiệm hớt tóc ở Luân Đôn để than phiền về bức hình ông Kim Jong Un và hàng chữ “Bad Hair Day,” vốn làm lãnh tụ nổi giận. Liệu ông có theo dõi những người Bắc Hàn sống ở khu Korea Town của Luân Đôn ở New Malden, một trong những khu ngoại ô ở phía tây nam của thành phố hay không? Nhưng quả là ông có lần hộ tống người anh của ông Kim Jong-Un đi nghe một buổi hòa nhạc của Eric Clapton.
Điều còn đáng ngạc nhiên hơn nữa là theo báo chí Nam Hàn, ông Thae và bà vợ, Oh Hae-Son, 50 tuổi, là thuộc dòng con lãnh tụ, là những hoàng tử, công chúa đỏ. Ông Thae là con trai của ông Thae Byong-Ryol, đồng chí của lãnh tụ sáng lập ra Bắc Hàn và ông nội của ông Kim Jong-Un, từ thời ông này còn là một chỉ huy du kích chống Nhật vào đầu thế kỷ thứ 20. Bà Oh là bà con của một lãnh tụ kháng chiến khác, Oh Baek-Ryong, theo báo chí Nam Hàn.
Con cái của các cựu lãnh tụ kháng chiến chiếm những vị trí quan trọng trong chính phủ Bình Nhưỡng, đóng vai trụ cột cho chế độ của ông Kim và sống trong một cuộc sống vương giả mà người dân Bắc Hàn bình thường không ai dám mơ tưởng. Họ được phép đi học ngoại quốc như chính ông Thae và hai người con trai của ông, đã đi học ở Trung Cộng và ở Âu Châu. Điều còn đáng kể hơn nữa là ông Thae đã giữ nhiệm sở ở Luân Đôn đến một thập niên, một chỉ dấu cho thấy sự tín nhiệm của hàng lãnh đạo đối với ông vì đây là một trong những nhiệm sở quan trọng nhất của Bắc Hàn.
Một số viên chức Nam Hàn chỉ ra những vụ đào thoát mới đây là bằng cớ giới quyền quý đang bỏ chạy ra ngoại quốc thay vì đối diện với đàn áp và có thể cả cái chết, trong khi ngày càng khó khăn thực hiện những nhiệm vụ mà chế độ đòi hỏi từ mua các món xa xỉ phẩm đến bán vũ khí nay khi cấm vận quốc tế ngày càng bị siết chặt.
Một vụ hồi chánh tập thể mới đây là toàn thể nhân viên của một nhà hàng Bắc Hàn. Những người này, các chuyên gia chỉ ra, thuộc những gia đình ở thượng tầng của chế độ Bình Nhưỡng. Họ cũng đã trải qua biết bao nhiêu thanh lọc thành ra những vụ hồi chánh như thế này hẳn có một ý nghĩa nào đó.
Theo báo chí Nam Hàn, ông Thae đã bỏ ngũ vì những áp lực từ Bình Nhưỡng đòi phải chống lại những tin tức ồn ào không có lợi cho chế độ. Hẳn là đài BBC cũng đã đóng góp cho sự nhức đầu của ông khi trong chuyến mới nhất được chế độ cho vào, anh bạn Rupert Wingfield-Hayes, cựu phóng viên Bắc Kinh đài BBC, đã bị bắt và bị cấm suốt đời không được vào Bắc Hàn và tí nữa là vào tù khổ sai rồi.
Hẳn là đã có những cú điện thoại “Tại sao anh có thể để cho chuyện đó xảy ra? Tại sao lại tin vào đám tay sai đế quốc?” Ấy là sau khi họ đã tuyên bố việc mở ban tiếng Hàn của Thế giới vụ đài BBC là “một hành động gây chiến.”
Hẳn là ông Thae đã suy nghĩ chín chắn. Trở về Bình Nhưỡng để có thể bị chỉ trích, và có thể bị trừng phạt bởi “cậu” lãnh tụ đang muốn củng cố vị thế của mình, hay là đi tỵ nạn cùng với gia đình ở một nơi nào đó an lành hơn dầu cho mất quyền thế và đặc lợi.
Steven kết luận: “Tôi không biết – nhưng hẳn cuộc đời của ông là một cuốn tiểu thuyết gián điệp hay ngay cả một cuốn phim nữa. Nhưng mặc cho những trò bẩn thỉu mà ông Thae có thể có liên hệ vì lệnh của chế độ, tôi thích ông ta.
Nó sẽ phải là một cuốn phim với một kết thúc có hậu, có thể là với ông Thae chơi tennis trong những năm còn lại của cuộc đời, có thể ở những sân xi măng ở Nam Hàn. Nhưng tốt nhất là trên sân cỏ êm hơn của Anh Quốc.”
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)