Đễ thi hành nghĩa vụ người chồng tốt, lão già hơn sáu bó ở xứ Mỹ đang ngồi chờ bà xã đi shopping ở một thương xá. Ngồi trên băng ghế trong thương xá mải mê xem "net' rồi củng chán. Nhưng, vợ chưa đến điểm hẹn để chở về nhà . Nhìn quanh quất, thấy một lảo già khác cũng đang ngồi kế bên. Lảo ta bèn gạ chuyện:
- Ông khỏe ?
- Vâng, cảm ơn ông tôi vẫn bình thường
- Chắc ông ngồi chờ vợ
- Vâng, mình phải làm nhiệm vụ người chồng ngoan ngoãn. Đó là chở vợ đi shopping và kiên nhẫn chờ vợ đi mua sắm...
Đồng bệnh tương lân, lảo lái xe vào đời tư :
- Xin lổi nhà ông chắc ở gần đây?
- Lái xe mất 5 phút
- Ông đang làm nghề gì?
- Đang làm công việc sửa chửa lặt vặt cho một khu chúng cư 130 phòng. Bởi ngày trước có học ở kỹ thuật Don Bosco Thủ Đức nên cũng biết chút ít. Thêm nửa, có một năm học khoa học kỹ thuật ở Phú Nhuận
Lão nhíu mày, ngẫm nghỉ chắc biết đâu tha hương ngộ cố tri dù nhìn người đối diền già chát ngắt, nhìn đâu còn trẽ trung như mình! Tò mò, nên hỏi đại, biết đâu gặp hên :
- Phải trường Khoa Học Kỹ Thuật Minh Đức ở gần ngã tư Phú Nhuận
- Đúng rồi, sao ông biết?
_-Tôi khóa hai
- Ô, hân hạnh được gặp anh, tôi khóa năm. Tôi chuyên sửa ống khóa và làm chìa khóa là nhờ một năm ngồi "on the job trainng" từ tên thợ sửa ống khóa trên lề đường trước trường KHKTMĐ. Nên, mới có công việc làm độ nhật trên xứ Mỹ ngày hôm nay!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét