Mình có đôi lời tâm sự cùng bạn. Mình ở quận Bình Thạnh, hiện khu phố 13 của mình là vùng đỏ rực. Từ hôm dịch cao điểm đến giờ mình không thấy chú bộ đội nào lướt qua khu nhà mình, còn tiền hỗ trợ người dân khó khăn thì mình không biết họ có nhận được không, riêng mình thì không đăng ký hổ trợ và mong muốn những người khó khăn thật sự được nhận để chia sẽ những lúc khó khăn như hiện giờ.
Còn thành phố nói hỗ trợ tất cả người dân thành phố sau 15/9 thì mình chưa thấy gì. Riêng về chích vaccine thì khó khăn vô cùng bạn ạ. Mình chỉ thấy và nói riêng quận13 quận Bình Thạnh thôi bạn nhé.
Nhiều người đến tuần thứ 12 rồi cầm phiếu (phiếu này tổ trưởng phát) ra điểm tiêm là hết thuốc và nhiều người lên group nhóm tổ phản ánh. Còn bản thân gia đình mình nếu không có “nhờ vả”thì chắc chắn hôm nay cũng chưa tới lượt. Còn nếu tiêm vaccine tq thì thoải mái hơn, chỉ cầm cmnd là tới chích thôi (gia đình mình phản đối tiêm vaccine tq). Còn vấn đề test cả khu phố thì 2 ngày/lần mà mình thấy việc làm này không đem lại kết quả gì, đó là nơi lây nhiễm nên mình cũng không đi test. Khu phố em gái mình ở Tân Phú đi test mấy hôm sau là cả dãy phố dương tính?
Qua đợt dịch này, nói thật với bạn mình càng ngao ngán lãnh đạo này, không một tí tẹo nào VÌ DÂN VÌ NƯỚC. Cám ơn bạn đã đọc những chia sẻ của mình.
Mình cũng chia sẻ một chút về Đà nẵng quê mình. Bạn biết không, nhiều gia đình chỉ là F1 và test âm tính đến 3 lần mà vẫn hốt 1 người đi cách ly vì nhà có người con bị bịnh tâm thần nên ưu tien đi 1 người. Gia đình bạn mình cũng F1 hốt nguyên gia đình hơn 10 người đi cách ly. Họ đưa ra một list khách sạn và chọn. Cho nên bạn biết không, dù là đang dịch nhưng phòng khách sạn ĐN cháy hết. Đó là cách kiếm tiền mùa dịch. Mà bạn biết không,họ chọn những gia đình khá giả đi cách ly thôi (dù âm tính). Còn những khu nhà thuê thì tự cách ly ở nhà, cũng F1 âm tính.
Mình rất rất buồn bạn ạ. Mình đi mua rau, vẫn đi được trong khu phố mình và lần đầu tiên thấy người ta đi bới thùng rác kiếm thức ăn, rau người bán vứt bỏ. Và thật lòng mình đã khóc đó bạn và cũng chỉ chia sẽ một chút với họ thôi. Về nhà lòng cứ xót xa khi nghĩ tới cảnh đó
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét