khktmd 2015






Đạo học làm việc lớn là ở chỗ làm rạng tỏ cái đức sáng của mình, thương yêu người dân, đạt tới chỗ chí thiện. Đại học chi đạo, tại Minh Minh Đức, tại Tân Dân, tại chỉ ư Chí Thiện. 大學之道,在明明德,在親民,在止於至善。












Thứ Sáu, 23 tháng 11, 2018

Về: TGM Nguyễn Văn Thuận- Tác giả Nguyễn văn Lục







Điều xảy ra cho anh tôi thì một cách nào đó cũng xảy ra cho TGM Nguyễn Văn Thuận trước khi bị bắt giam và tù đầy ra Bắc. Trong một tài liệu ronéo 13 trang: “Thử ghi lại một biến cố: Việc đưa một Tổng Giám Mục chống Cộng làm Tổng Giám Mục Sài Gòn, lúc này” (20-5-1975). Thanh Lãng đã cho biết:

“Chính Đức Cha Lâm, trước khi lên máy bay về nhậm chức tại Đà Lạt đã cùng thảo luận với tôi (Thanh Lãng) và linh mục Bouchaud, Bề Trên cả Xuân Bích và cùng đi đến kết luận là muốn cứu Giáo Hội khỏi bị sa lầy vào những đường lối chính trị có hại cho Giáo Hội, dân tộc thì phải xin Tòa Thánh cho thay thế ngay Đức Khâm sứ Henri Lemaitre.” (Trích Nguyễn Văn Trung, “Hồ sơ HĐGMVN, 1955-1975”, trang 307)
 
Tại sao có một Khâm sứ tòa thánh trước đây là một đặc quyền đặc lợi cho Giáo Hội địa phương- lúc này lại là một sa lầy vào những đượng lối chính trị có hại cho Giáo Hội? Và hiện nay thì bằng mọi cách, ngay cả nhượng bộ để có được một vị đại diện tòa thánh? Chẳng qua nói cho cùng chỉ là một
Cuối cùng thì chỉ có một Lm Trần Du dám lên tiếng bênh vực TGM Nguyễn Văn Thuận, phản pháo thẳng thừng nhóm Cấp Tiến một cách công khai trong một buổi họp ở Đại Chủng Viện và ở ngay chính Dinh Độc Lập. Ông bác bỏ lập luận của nhóm Lm Cấp Tiến mà ông gọi là đám con nít.
 
Cũng chính TGM Nguyễn Văn Thuận trong một phát biểu trước khi được trả tự do, Hồng Y Trịnh Văn Căn có được mời nghe một cuốn băng ghi phát biểu của TGM Thuận. Cuốn băng đó sau này nhiều Gm khác cũng được nghe và có cảm tưởng buồn vì cho ràng TGM Thuận phê phán Giáo Hội theo nhà nước. Chính vì sự kiện này mà theo một vài Giám Mục, khi TGM Thuận về ở 40 Nhà Chung Hà Nội, Hồng Y đã có thái độ lạnh nhạt, hầu như không chuyện trò gì với TGM Thuận.
 
Tôi viết lại việc này do chỉ nghe nói mà không có điều kiện nghe cuốn băng và cũng không biết đích xác là có cuốn băng hay không? Tôi xem đi xem lại các chứng từ về TGM cũng như bài phỏng vấn của ngài. Dĩ nhiên TGM Nguyễn Văn Thuận vốn kín tiếng thì làm sao biết được. Ra khỏi Việt Nam, ông tránh không trả lời phỏng vấn và không muốn nói tới 13 năm tù đầy bị đối xử như thế nào. Hỏi những người đã sống ở 40 Nhà Chung Hà Nội thì thậm vô ích. Vì có biết họ cũng không nói.
Cũng vậy, số phận các Lm Tuyên úy Quân đội khi được thả ra sau khi đi học tập được thả được để mặc cho số phận mà không được sự lo toan, sắp xếp đời sống cho các vị ấy. Đây lại thêm một điều đáng trách những loài chó câm trong hàng lãnh Thiên Chúa giáo.
 
Nói chung, ngoài những thiệt thòi vật chất như tịch thu ruộng đất, nhà cửa, trường học, cơ sở vật chất như các cơ quan từ thiện của các dòng tu đủ loại ở các xứ đạo ngoài Bắc cũng như trong Nam sau này cũng như việc không cho phép truyền chức linh mục.
 
Một cái tai hại không lường được là sự chia rẽ giữa các linh mục và giám mục cũng như giữa các linh mục với nhau rồi giữa linh mục với giáo dân. Tình trạng nghi kỵ lẫn nhau rất phổ biến. TGM Nguyễn Kim Điền đã phải cách chức chính linh mục Tổng Đại diện do mình cắt cử và treo chén một linh mục khác vì cả hai đã tham gia các tổ chức do chính quyền dựng nên.
 
Nhiều giáo dân nghi ngờ và không yên tâm về các bí tích do linh mục “quốc doanh”cử hành.
 
Cuối cùng kẻ hưởng lợi nhiều nhất cả chì lẫn chài là nhà nước hay chính quyền cộng sản. Họ đã có thể phá nát cơ cấu tổ chức lâu đời cũng như nếp sống đạo của giáo hội Việt Nam.
 
 
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét