khktmd 2015






Đạo học làm việc lớn là ở chỗ làm rạng tỏ cái đức sáng của mình, thương yêu người dân, đạt tới chỗ chí thiện. Đại học chi đạo, tại Minh Minh Đức, tại Tân Dân, tại chỉ ư Chí Thiện. 大學之道,在明明德,在親民,在止於至善。












Thứ Hai, 30 tháng 11, 2015

Tại sao tôi viết sự thật Hồ Chí Minh? - Tác giả Lê Nguyễn



Những ai sống trong nước độc tài toàn trị cộng sản Việt Nam can đảm viết hoặc vượt qua sợ hãi nói lên, phổ biến sự thật Hồ Chí Minh đều trải nghiệm sự phản ứng đủ kiểu, đủ trò của các tên phò đảng, thần tượng Hồ, với sự hổ trợ tích cực của lực lượng công an mạng (CAM) thay nhau “xa luân chiến” tấn công nhiều hướng nhằm làm cho nản chí để không thể tiếp tục cất tiếng nói lên sự thật Hồ Chí Minh. Cụ thể là thấy không thể lung lay ý chí, không thể đánh gục người nói lên sự thật Hồ Chí Minh trên mặt lý luận thì các tên chịu trách nhiệm làm công tác “tư tưởng” trên mạng xã hội Facebook, trên các trang báo lề dân đổi chiến thuật cho côn an vào cuộc khủng bố tinh thần, bao vây kinh tế, gây khó khăn về mặt cư trú...


Cuối cùng nếu các biện pháp cứng rắn kể cả việc giả dạng côn đồ hành hung tét đầu chảy máu vẫn không bịt được miệng những người dám vạch trần đạo đức giả, bộ mặt gớm ghiếc thật của Hồ Chí Minh thì những tên cộng sản tôn thờ chủ nghĩa tam vô, đổi chiến thuật chơi trò tâm lý xuống nước nhỏ rao giảng đạo lý truyền thống dân tộc thay cho “đạo đức cách mạng” của gian hùng Hồ chí Minh truyền dạy.


Nói đến đạo lý dân tộc những tên côn an tư tưởng thường hay nói đến lời dạy “nghĩa tử là nghĩa tận” theo truyền thống dân tộc Việt Nam. Nghĩa tử là nghĩa tận theo quan niệm của người xưa có nghĩa là người chết là hết, là dứt nợ trần gian, mọi oán giận, thù ghét trong lúc sống do họ làm sai, gây tội ác đều nên tha thứ bỏ qua và cần ứng xử có tình có nghĩa bời là con người không ai là không có lỗi lầm nên khi họ trở về với cát bụi thì người sống cần mở lòng bao dung tha thứ cầu mong cho họ ra đi thanh thản, thôi vướng bận bụi trần.


Quan niệm nghĩa tử là nghĩa tận của tổ tiên nòi Việt nghìn đời truyền lại thực sự là “tài sản quý báu”, là hoàn toàn đúng đắn, không việc chi để bàn cãi. Nó không phải như tài sản “ghê sợ” của Mao-Hồ để lại cho cộng sản Việt Nam - những đứa con hoang của Tàu vẫn cứ ra rả đòi bảo vệ, phát huy? Thiết nghĩ cần hiểu rõ là những tên cán bộ, quan chức cộng sản “rao giảng” nghĩa tử là nghĩa tận, có thực tâm làm theo lời rao giảng hay không - hay nghĩa tử là nghĩa tận trong đầu của chúng chỉ là công cụ nhằm che dấu bản chất gian manh, dối trá, vô đạo đức của người cộng sản vốn có?


Quan sát thực tiễn đời sống xã hội chủ nghĩa không khó để thấy, các quan chức cộng sản hô hào “lời hay ý đẹp” ca tụng dàn dựng “người tốt việc tốt” chỉ để phục vụ công tác tuyên truyền dối trá, phục vụ mục tiêu chính trị chứ chúng không hề tôn trọng lời khuyên dạy truyền đời như quan niệm nghĩa tử là nghĩa tận theo đạo lý truyền đời của truyền thống Việt Nam.


Cụ thể là lãnh đạo đảng, nhà nước, các cán bộ, đảng viên cộng sản thường ca bài ca con cá “nghĩa tử là nghĩa tận” chỉ khi nào thấy ai đó nói lên sự thật vô đạo đức, gian manh, độc ác của Hồ Chí Minh với dẫn chứng không thể chối cãi làm chúng bất lực không thể phản bác, không thể bịt mồm được.


Thực chất nghĩa tử là nghĩa tận trong ý nghĩ của những tên cộng sản vô đạo là xúi giục, cắt cử côn đồ cướp diễn đàn, ngăn chận bằng hữu đọc điếu văn chia buồn, giằng xé các băng tang trên các vòng hoa phúng điếu, gây rối trật tư như đã từng diễn ra trong đám tang của công thần chế độ - những người có công dựng nên chế độ cộng sản, gồm có tang lễ của tướng Trần Độ nguyên phó chủ nhiệm tổng cục chính trị, Hoàng Minh Chính nguyên viện trưởng viện triết học Marx-Lênin, luật gia Lê Hiếu Đằng có 45 năm tuổi đảng, giữ nhiều chức vụ cao trong đảng, nhà nước...


Việc rình rập cướp băng rôn, ngăn chận bạn bè, thân hữu đến chia buồn đưa tang cho người quá cố của đám côn đồ làm theo lệnh trên giao còn diễn ra thô bạo, hung ác hơn đối với đám tang của bà Đặng Kim Liên mẹ của blogger Tạ Phong Tần, của mẹ Lợi mẹ của blogger Phạm Thanh Nghiên...và kinh khủng hơn nữa cho cái gọi là nghĩa tử là nghĩa tận của quan chức cộng sản, là có một số vụ việc chúng đánh chết người trong lúc tạm giam, tạm giữ rồi cướp xe tang, cướp quyền cử hành tang lễ, tự quyết định chọn nơi chôn cất của gia đình nạn nhân... là sự thật đã đang xảy ra trong cái gọi là nhà nước dân chủ pháp quyền xã hội chủ nghĩa Việt Nam, ai cũng thấy. Thế mà đám cháu ngoan các loại của bác vẫn mồm loa mép vãi, nghĩa tử là nghĩa tận không biết ngượng mồm.


Đáng sợ hơn nữa là việc các tên cháu ngoan lưu manh, phi nhân tính do Hồ nuôi trồng trong chuồng hoa cứt lợn. Chúng hò hét, hô hào nghĩa tử là nghĩa tận nhưng chúng không để yên cho Hồ yên giấc nghìn thu. Chúng cãi lời, không hỏa thiêu xác Hồ như lời Hồ dặn trong di chúc khi đi gặp cụ tổ Mác-Lê trong lúc sống. Hồ chết chúng mổ bụng moi gan... phơi thây bác của chúng ở quảng trường Ba Đình để buôn bán mưu cầu lợi danh nhằm lừa gạt một bộ phận không nhỏ “đồng chí” mù đảng, cuồng Hồ ngây thơ tưởng nhầm là chúng kính trọng, tôn thờ Hồ. Thật ra là lũ cháu ma đầu, lưu manh ra sức đánh bóng, lợi dụng xác Hồ cho mục tiêu kinh doanh quyền, lợi, danh...của chúng. Chỉ cần với cái đầu tỉnh táo thì sẽ không khó để nhận ra ý đồ đen tối của đám lãnh đạo ma đầu, lưu manh không còn tính người này.


Có lẽ những ai sống trong thời bao cấp đói meo hẳn còn nhớ, là nếu giả vờ kính yêu, xếp hàng ở đầu vào thăm “lăng bác” thì đầu ra sẽ có bánh mì bỏ vào cái bụng trống rỗng của mình, là sự thật của đoàn người rồng rắn vào lăng “bác Hồ”. Chuyện giở trò để người dân vào “lăng bác” để phục vụ tuyên truyền cho mục tiêu chính trị thời nay có chút thay đổi, có chút tinh vi nhưng cũng không thể che dấu, lộ ra xảo thuật của tuyên giáo làm cơ sở tuyên truyền, là hằng ngày đoàn người lũ lượt vào lăng bác thể hiện tấm lòng yêu kính bác(?)


Sự thật số đông người vào thăm “lăng bác” là thuộc tổ chức, đoàn thể, công ty quốc doanh trực thuộc đảng, nhà nưóc được xếp đặt, ban thưởng đi viếng “lăng bác” do ngoan ngoãn như đàn cừu của họ. Một số khác “xếp hàng”vào lăng bác khá đông đảo là do các tour du lịch đến Hà Nội đều được “chỉ đạo” phải có hạng mục viếng “lăng bác” để tạo ảo giác, để lừa gạt người nước ngoài lẫn Việt kiều về thăm quê hương đi du lịch, thấy giòng người xếp hàng rồng rắn vào “lăng bác” ngộ nhận tưởng là người vào lăng bày tỏ lòng tôn kính Hồ Chí Minh để những đứa lãnh đạo lưu manh phục vụ mục đích kinh doanh trên xác chết của Hồ!


Đảng cộng sản độc quyền cai trị đất nước Việt Nam với đám lãnh đạo lưu manh, không những sử dụng xảo thuật dàn dựng tuyên truyền cho chuyện thăm lăng Hồ để phục vu mục tiêu mị dân mà còn xây dựng hình tượng Hồ Chí Minh như là thần thánh, là vĩ nhân.


Để biến tên tội đồ Hồ thành vĩ nhân, thành thánh cộng sản Việt Nam bỏ ra hàng núi tiền, hàng rừng người để tuyên truyền “Hồ là ông tiên hiền dịu thánh thiện, không biết đến mùi đàn bà, một lòng vì dân, vì nước...” nhằm tạo hào quang giả tạo cho hình tượng Hồ chí Minh và đưa hình ảnh Hồ vào chương trình giáo dục cưỡng bức, nhồi sọ, tẩy não trẻ con từ mầm non cho đến lúc trưởng thành. Song song với việc cưỡng bức giáo dục là chúng gia tốc, ráo riết xây tượng đài, dựng đền thờ miếu mạo và đưa tượng Hồ Chí Minh vào đình chùa, ngồi ngang hàng cùng Phật, Thánh - có cả mổ trâu lấy máu làm phép hô thần nhập tượng, với cả bầy sư sãi gõ mõ, tụng kinh đầy màu sắc mê tín dị đoan, có hàng đoàn quan chức lũ lượt đến bái lạy ra vẻ thành khẩn, sùng kính Hồ...


Với việc xây tượng đài tràn lan cho tội đồ Hồ Chí Minh. Với chương trình giáo dục cưỡng bức bịp bợm tâng bốc tư tưởng, đạo đức không hề có của Hồ để kinh doanh thu lợi từ xác chết Hồ Chí Minh của đám lãnh đạo lưu manh đương quyền càng làm cho những phẫn uất dồn nén của người dân vào tội ác do Hồ gây ra trong lòng nhân dân Việt Nam càng bộc phát mạnh mẽ, gay gắt, quyết liệt, quyết tâm tố cáo, vạch trần sư thật Hồ Chí Minh hơn.


Thế thì những việc làm của đám lãnh đạo ma đầu, của đám cháu ngoan lưu manh có phải là thực hiện quan niệm nghĩa tử là nghĩa tận đối với Hồ Chí Minh hay làm thế là nhắc nhớ, chọc ghẹo cho người dân Việt Nam, nạn nhân của Hồ không thể quên quá khứ, đào mồ cuốc mả dựng đầu Hồ lên mắng chửi cho hả giận? Lỗi đó do ai tạo ra? chắc chắn không phải do dân mà là do cháu ngoan các loại khơi dậy vết thương sắp lành mặt của tội đồ Hồ Chí Minh gây ra.


Thật ra nếu không có đám lãnh đạo lưu manh lôi kéo xác Hồ làm “sản phẩm kinh doanh” thì người dân Việt Nam, dân tộc Việt Nam giàu truyền thống bao dung tha thứ, thấm nhuần lời dạy nghĩa tử là nghĩa tận của người xưa đã tha tội, đã quên tội ác Hồ Chí Minh lâu rồi. Người dân gay gắt với tội ác của Hồ cũng là do cái bọn cháu mang danh hiệu “cháu ngoan bác Hồ” nhưng cực kỳ lưu manh của Hồ, cứ dựng đầu Hồ dậy đặt ở đầu đường xó chợ, ở hang cùng ngõ hẻm, ngó đâu cũng thấy như trêu ngươi để mưu cầu lợi danh, tư túi bằng tiền thuế của dân, trong lúc một bộ phận không nhỏ người dân còn nghèo đói cơm không đủ ăn áo không đủ mặc, trẻ con thì phải đu dây qua sông đi học và sống như loài thú hoang.


Vậy những ai viết lên, phổ biến sự thật Hồ Chí Minh có phải là đi ngược lại quan niệm nghĩa tử là nghĩa tận của truyền thống tổ tiên nòi Việt?


Không, hoàn toàn không! Hồ chết là hết, viết lên sự thật Hồ Chí Minh là làm theo quan niệm sống bao dung tha thứ của tổ tiên nòi Việt ngàn đời, là muốn đám cháu ngoan lưu manh của Hồ hãy để yên cho Hồ, đừng lợi dụng xác Hồ, đừng kinh doanh quyền lực, quyền lợi trên xác chết Hồ nữa. Viết về sự thật Hồ Chí Minh để những đứa cháu ngoan mù đảng, mê muội Hồ tôn kính Hồ, thần tượng Hồ như vĩ nhân, như thần thánh phải tỏ thái độ, phải lên tiếng ngăn chận đám cháu ngoan lưu manh thôi làm điều vô đạo, đừng kinh doanh xác Hồ nữa, hãy để cho Hồ an giấc nghìn thu, như là cách cho đám mê muội Hồ tỏ lòng hiếu kính tôn thờ Hồ.


Vẫn biết Hồ Chí Minh là tội đồ của dân tộc Việt Nam, là tội phạm chống nhân loại nhưng khi đặt bút viết sự thật Hồ Chí Minh, tâm tôi an bình, trí tôi trong sáng và lòng không gợn chút hận thù Hồ Chí Minh theo đúng tinh thần bao dung tha thứ nghĩa tử là nghĩa tận của tổ tiên nòi Việt. Viết lên sự thật Hồ Chí Minh chỉ mong rằng các cháu ngoan bác hồ các loại hãy buông tha cho Hồ, đừng bắt Hồ làm “thánh” phục vụ tâm địa xấu xa ích kỷ của mình nữa và hãy trả Hồ về đúng vị trí lịch sử như Hồ vốn có. Viết sự thật Hồ Chí Minh là tôi không muốn vướng bận những trang sử đen tối do Hồ vấy bẩn, là muốn lật sang trang mới để viết lên những dòng tươi đẹp hào hùng, bất khuất cho lịch sử Việt Nam tương lai như tổ tiên đã từng làm rạng danh nòi Việt trong hơn bốn ngàn năm dựng nước, giữ nước, cứu nước của dân tộc Việt Nam.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét