khktmd 2015






Đạo học làm việc lớn là ở chỗ làm rạng tỏ cái đức sáng của mình, thương yêu người dân, đạt tới chỗ chí thiện. Đại học chi đạo, tại Minh Minh Đức, tại Tân Dân, tại chỉ ư Chí Thiện. 大學之道,在明明德,在親民,在止於至善。












Thứ Sáu, 15 tháng 11, 2013

ThanhNgoc từ Vùng Trời Xa Xôi, tác giả bài thơ 1975, kính gửi tặng thầy Vũ Thượng Quát và các thầy khác ở đại học Khoa Học Saigon hồi trước 75

Ngò Gai đi "láo ngáo" trên mạng và tìm được bài này trên blog Bùi Tín. NG đưa bài này lên blog này vì người viết ThanhNgoc đã bày tỏ tấm lòng kính trọng và biết ơn đến thầy Quát bằng một bài thơ đầy cảm tính.  Các Bác K1 thơ văn để đâu cho hết? Sao không mang ra thi thố với đời và thầy Quát? 

ThanhNgoc sáng tác bài thơ này để tưởng nhớ những người bạn cùng trường, và gia đình cũa một người yêu là BMN đã can đảm đi tỵ nạn CSVN và phải bỏ mình trong giòng nước biển lạnh lẻo, ở bờ biển của một nước xa lạ hay trên gần bờ biển của quê hương VN vì bị chết đuối hay vì thuyền chìm đung phải đá ngầm, hay bị chết khi bơi vào bờ khi đến Malaysia, Thailand, etc...

TN cũng xin được kinh tặng bài thơ này đến các vị giáo sư quý trọng cũa mình la Dr. Cao Xuân Chuân, Dr. Nguyễn Chung Tú, Dr. Vũ Thựơng Quát, Dr. Nguyen Tư Bân, những người thầy đã hết lòng dậy bảo TN, một sinh viên ban Vật Lý ở DHKH Saigon từ lúc mới bước vào trường cho đến khi còn học dang dở ở bậc MSc vì phải đi tỵ nạn CSVN. Khi qua đến Hoa Kỳ, TN xin tỏ lòng biết ơn các thầy của mình vô hạn, và yêu quý các thầy mãi mãi trong suốt cả cuộc đời.

Xin Đa Tạ

TN



“Bẩy Lăm” (1975) 

Bẩy Lăm chìm đắm đau thương
Bẩy Lăm chết chóc, đau buồn, ly tan
Bẩy Lăm máu ngập nước Nam
Bẩy Lăm giặc cướp tràn về Miền Nam
Dân tôi bồng bế, lang thang
Rủ nhau xuống biển tìm đường ra khơi 
Than ôi!, chìm, đắm khắp nơi
Thuyền chìm trên biển, xác người chết oan
Bồng bềnh trên biển nổi, trôi
Về nơi vô định, chìm rồi cá ăn
Xác người không có người trông
Quan tài là nước biển xanh che người
Bạn bè tôi chết khắp nơi
Chết gần hải đảo, chết vì thiếu ăn
Quê hương ôi hỡi Việtnam
Dân tôi chém giết không hề nương tay
Giết người thành chuyện hăng say
Thi nhau sát hại giết người Việtnam
“Dân tôi lại giết dân tôi”
Dân tôi cướp của từ người di cư
Đất trời thảm họa gấp đôi
Sống rồi bị giết, chết rồi chưa yên
Quê hương, đất Mẹ triền miên
Bao nhiêu tội ác do người Việtnam
Người này tìm giết người kia
Tạo thành luẩn quân, oán hờn dâng cao
Bao nhiêu thảm họa gươm đao
Đều đem xử dụng giết người Việtnam
Đó là ô nhục quê hương
Đó là tội ác do người Việtnam
Dùng hoài để hại muôn dân
Muôn dân nước Việt bao giờ yên thân?
Bẩy Lăm nỗi nhục quê hương
Tạo thành vết bẩn luu hoài ngàn năm
Trong trang lịch sử Việtnam
Cho bao thế hệ sau này khinh chê
Chê khinh những kẻ sinh ra
Những điều quốc nhục: “dân mình giết nhau!”
Cho nên nên nhớ cùng nhau
Bẩy Lăm Quốc Nhục muôn đời mà thôi!

ThanhNgọc, 01/05/2013


                                                                

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét