khktmd 2015






Đạo học làm việc lớn là ở chỗ làm rạng tỏ cái đức sáng của mình, thương yêu người dân, đạt tới chỗ chí thiện. Đại học chi đạo, tại Minh Minh Đức, tại Tân Dân, tại chỉ ư Chí Thiện. 大學之道,在明明德,在親民,在止於至善。












Chủ Nhật, 14 tháng 1, 2024

TẢN MẠN VỀ CHỮ “DÂM” - Tác giả Hoàng Gia Viễn

 

Ai dám nói chữ dâm là bậy
Nếu không dâm sao nảy ra hiền?
CHỮ DÂM
Trong tự điển Hán Việt của Đào duy Anh, ông liệt kê ra vô số từ ngữ có chữ dâm như: Dâm bội - dâm bôn - dâm dật - dâm đãng - dâm loạn - dâm phong - dâm ô - dâm xảo - dâm mỹ… Theo quan niệm đạo đức của xã hội và số đông quần chúng thì những từ ngữ như: thông dâm, tà dâm, gian dâm, hiếp dâm, hay cưỡng bức tình dục … lại mang sắc thái của tội phạm và bị luật pháp và xã hội lên án.
Những từ ngữ này nói chung được định nghĩa là quan hệ, là hành vi tình dục giữa hai người không phải vợ chồng. Chúng nằm ngoài những chuẩn mực đạo đức, khuôn phép luân lý được nêu ra và như vậy bị lên án theo quan điểm xã hội, văn hóa, tôn giáo hoặc tập tục.
CHỮ DÂM VÀ ĐẠO ĐỨC
Từ cổ chí kim, từ phương Đông qua phương Tây nói chung thì đạo đức được xem là khái niệm về luân lý, lương tâm, trách nhiệm và danh dự của con người. Đạo đức còn liên kết, gắn bó với nhiều yếu tố khác nữa chẳng hạn như tôn giáo, xã hội, nhân văn, truyền thống tập tục, thói quen của từng địa phương, từng dân tộc. v.v…
Từ Đông sang Tây đạo đức được phát sinh và xây dựng từ những hệ thống này để thiết lập những quy tắc nhằm thẩm định cách ứng xử của con người trong quan hệ với nhau, với gia đình và xã hội. Rồi dựa vào đó đưa ra những hình phạt để ngăn ngừa tội phạm và thúc đẩy một đời sống hài hòa giữa cá nhân với nhau, giữa cá nhân với cộng đồng, tránh được những xáo trộn và giúp cho xã hội được ổn định. Thời xưa, dựa theo quan điểm đạo đức nếu một phụ nữ bị kết tội ngoại tình, thông dâm, thì ở phương Tây sẽ chịu những hình phạt như bị tù đầy, ném đá … và phương Đông, như ở Việt Nam chẳng hạn, sẽ bị gọt đầu bôi vôi, bỏ rọ trôi sông, hoặc những hình phạt sỉ nhục, đau đớn tương tự.
Nhưng nếu so với những nước Hồi giáo hình phạt còn khắt khe và nặng nề hơn nữa. Ở Pakistan chẳng hạn, một người phụ nữ trong gia đình, dù đã có chồng hay còn độc thân, nếu lỡ dại ăn ngủ vụng trộm, hoặc kết hôn với một người đàn ông không được gia đình chấp thuận thì điều đó được coi là điếm nhục cho gia đình và dòng họ. Người cha hoặc người anh cả trong gia đình có quyền xử tử người phụ nữ đó mà khi đứng trước tòa án hay cơ pháp luật pháp họ thường lấy lý do “giết người vì danh dự” (honor killing) để bào chữa và chạy tội. Lý do này bắt nguồn từ sự bất bình đẳng tình dục ở các nước Hồi giáo, những quốc gia còn duy trì sự trừng phạt ném đá cho tới chết. Hình phạt này dựa vào sự giải thích về Sharia, hay luật Hồi giáo, được quy định trong Kinh Koran. Nhiều người theo trào lưu chính thống Hồi giáo cho rằng qua việc giết một thành viên trong gia đình vi phạm tội ngoại tình, thông dâm sẽ giúp họ phục hồi danh dự cho gia đình của mình.
Riêng tại Pakistan mỗi năm có cả ngàn phụ nữ bị cáo buộc phạm tội thông dâm, ngoại tình và bị chính người thân trong gia đình xử tử, hầu hết bằng cách ném đá cho tới chết, hoặc đôi khi bị bắn giết một cách tàn nhẫn. Trên lý thuyết khi bị buộc tội thông dâm thì cả hai giới tính đều phải đối mặt với hình phạt tù đầy, xử tử, ném đá … nhưng phụ nữ thường là nạn nhân bị trừng phạt nhiều hơn và đấng mày râu lại có nhiều cơ hội thoát tội hoặc bị trừng phạt ít hơn phụ nữ. Nếu bị buộc tội ngoại tình, nam giới thường lợi dụng quyền hành, hoặc phương tiện tiền bạc, đút lót, mua chuộc giới cầm quyền để bào chữa, chạy tội, hoặc dễ dàng lẩn trốn. Nhưng đối với phụ nữ thì sự lựa chọn này có phần nào hiếm hoi và khó khăn hơn nhiều.
Cả phương Đông lẫn trời Tây đều có một điểm giống nhau là hình như hiếm thấy một người đàn ông lăng nhăng tình ái, năm thê, bảy thiếp sáng mận tối đào, lại phải gọt đầu bôi vôi, bị ném gạch, ném đá vì tội thông dâm, ngoại tình!Từ cổ chí kim hình như cái thú tính dục tình được coi như một căn bệnh chung của loài người. Nhà văn Vũ Trọng Phụng đề cập tới căn bệnh này trong “Giông Tố” ông viết:
– Dục tình cũng lại mạnh hơn ái tình. Vả lại bao nhiêu cuộc ái ân của người đời lại không bắt đầu chỉ vì dục tình? Ông kể ra giai thoại Nghị Hách lợi dụng tiền bạc quyền lực, dụ dỗ và cưỡng hiếp cô gái quê thợ gặt để nói về căn bệnh dục tính của giới mày râu:
“- Giời ơi! Con lạy ông, ông buông con ra!
Giọng quan vẫn ngọt ngào:
– Con im, không được cưỡng...
– Giời ơi, lạy ông! Ông đừng làm hại một đời tôi!
– Im ngay! Quan sẽ cho nhiều tiền...
– Bỏ ra! Ái.
– Im cho ngoan nào...
– Ối giời đất ơi! Ối làng nước...” (1)
Và trước vành móng ngựa Nghị Hách bào chữa cho cái tội cưỡng dâm cô thợ gặt của mình như sau:
“– Bảo hiếp dâm thì thật là vu oan. Thưa ngài, lúc ấy xe hơi của chúng tôi liệt máy, phải chữa trong hai ba tiếng đồng hồ. Giữa lúc tôi buồn, thình lình con bé ấy dẫn xác đến. Ngài cũng thừa biết cho là dẫu người tai to mặt nhớn đến thế nào đi nữa, thì cũng phải có lúc giăng gió một chút, cái ấy là trời sinh ra.!! (2)
Và đây là sức mạnh của tiền bạc:
. . . Bẩm quan lớn, nếu việc xảy ra to thì tôi sẽ chống án lên thượng thẩm, mà bên nguyên đơn thì không thể có tiền chạy thầy kiện như tôi. Bẩm quan lớn, nén bạc đâm toạc tờ giấy, ngài nên bảo nguyên đơn giải hòa.” (2)
Câu chuyện hiếp dâm trên xe hơi của Nghị Hách trong tiểu thuyết “Giông tố” nhắc đến giai thoại tai nạn xe hơi của Thượng nghị sĩ Ted Kennedy để chứng minh cái quyền hành, tiền bạc của đấng mày râu thường làm thiên lệch cán cân luật pháp. Trong một đêm khuya vào mùa hè năm 1969, ông Ted – khi ấy đã có gia đình, con cái đùm đề – mò mẫm lái xe chở cô thư ký trẻ đẹp Mary Jo Kopechne đi hú hí, chiếc xe đâm xuống đầm nước ở Martha’s Vineyard và cô Mary Jo bị chết tức tưởi. Gần 3 giờ sáng lái xe đi đâu giữa đồng không mông quạnh và chỉ hai người với nhau? Trừ phi họ là thánh thì trời ạ, cái căn bệnh chung của loài người như Vũ Trọng Phụng nhắc đến trong “Giông tố” hẳn khó lòng tránh được.
Sau tai nạn này Ted Kennedy chỉ bị phạt 2 tháng tù treo. Khỏe re. Chuyện áp phe vụng trộm và cái chết của Mary Jo qua vài năm sau đã đi vào quên lãng - như nước chảy qua cầu - như gió thổi mây trôi. Chẳng ai làm gì động tới lông chân cậu út của dòng họ Kennedy giầu có và đầy quyền lực.Trai năm thê bảy thiếp, gái chính chuyên một chồng là thiên kiến độc đoán, bất công của phương Đông. Không những thế, ngay cả trong tôn giáo người đàn bà cũng bị rẻ rúng, từ câu chuyện Eva được tạo ra bởi chiếc xương sườn thứ 7 của Adam, cho đến việc phụ nữ trong xã hội Hồi Giáo bị coi là một thứ công cụ để đẻ con và thỏa mãn tình dục của đàn ông.
Chính vì vậy mà từ đông sang tây, từ những kẻ sĩ tài cao đức trọng, tới những nhà lãnh đạo cầm cân nảy mực trong xã hội, lèo lái tương lai quốc gia dân tộc, người ta tìm thấy nhan nhản những hình ảnh nhem nhuốc, tội lỗi tình dục đầy rẫy trên báo chí, trên các cơ quan truyền thông:
“Ban ngày quan lớn như thần,
Ban đêm quan lớn tần mần như ma”!
Một xã hội mà trong đó con người không được xây dựng trên những giá trị, chuẩn mực đạo đức, thì xã hội ấy sẽ khó tránh được những lem nhem, nham nhở, loạn xà ngầu. Và nếu những người quyền cao chức trọng, quan to, súng lớn, biết dung hòa được tương quan giữa pháp luật và đạo đức, biết ý thức và tôn trọng những chuẩn mực của đạo đức đặt ra, không dùng địa vị, tiền bạc và quyền lực để làm chuyện tà dâm, cưỡng bức tình dục thì xã hội chắc sẽ được hài hòa, ổn định hơn.
Thế nhưng, khổ một nỗi:
Hiền nhân quân tử ai là chẳng,
Mỏi gối chồn chân vẫn muốn trèo. (3)
Hoàng Gia Viễn
--------------------------------------------------
(1) Giông Tố – Chương 1
(2) Giông Tố – Chương 6
(3) (Đèo Ba Dội - Hồ xuân Hương)


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét