khktmd 2015






Đạo học làm việc lớn là ở chỗ làm rạng tỏ cái đức sáng của mình, thương yêu người dân, đạt tới chỗ chí thiện. Đại học chi đạo, tại Minh Minh Đức, tại Tân Dân, tại chỉ ư Chí Thiện. 大學之道,在明明德,在親民,在止於至善。












Thứ Bảy, 12 tháng 12, 2015

Phỏng vấn con rễ Ba Dũng





TÓM TẮT PHẦN LƯỢC SỬ NGUYỄN BẢO HOÀNG:

Em tên là Nguyễn Bảo Hoàng, tên Mỹ là Henry Nguyễn, đến Mỹ từ năm 1975, cùng gia đình lúc em mới gần 2 tuổi. Không biết trước ba em làm gì, nhưng làm chức lớn lắm của chính quyền Việt Nam Cộng Hòa, sợ trả thù nên khoảng một tuần trước 30 tháng tư, ba em đem cả gia đình đi do sự giúp đỡ của sứ quán Mỹ. Em đến Mỹ bằng máy bay C-130 tới tiểu bang Virginia.

Em thuộc gia đình làm lớn của VNCH, người ta nói ba em bỏ của chạy lấy người. Em được lớn lên và giáo dục tại Mỹ. Em học Bác sĩ y khoa tại Đại học Harvard vì có anh chị cũng làm BS. Nhưng em thích kinh doanh hơn nên hiện tại có hai bằng của Đại học Mỹ: Bác sĩ y khoa và Thạc sĩ Quản Trị Kinh Doanh (Master of Business Administration= MBA)

NGUYÊN VĂN PHỎNG VẤN:

Nguyễn Bảo Hoàng:

Ra trường, em chưa bao giờ hành nghề BS, vì năm 1993 ba em về Việt Nam để kết nối với những người có quyền ở Việt Nam để làm ăn. Em về Hà Nội làm trong công ty của người anh rể của em là Thomas Corner (?), rất là giàu, rất nhiều tiền. Anh rể có Công Ty chuyên về đầu tư, mua những công ty nhỏ khác để phát triển. Tóm lại, anh rể em là “Đại Gia” của Mỹ.

Vợ em là Nguyễn Thanh Phượng, con ruột của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng. Khi em quyết định về VN thì em và ba em xác định phải móc nối với chính quyền, càng cao càng tốt, con nhà có chức có quyền càng hay, nên em làm quen được cô Phượng. Nhưng không ngờ cô Phượng cũng muốn tìm tới em vì ba cô là ông Dũng cũng muốn em làm con rể vì nó thuận lợi cho việc làm ăn của ổng và của em.

Có nhiều người nói ba em bất chấp mọi thủ đoạn, hồi xưa em là gì, Cộng Sản là gì, miễn có tiền là em làm thôi. Sự thật là vậy. Nhiều người ở ngoài nước nói em có học cao mà sao "Ngu quá vậy!", về Việt Nam tiếp tay với Cộng Sản đế bóp cổ dân là ...ngu. Cái đó người bên ngoài thấy vậy. Bên trong thì em thấy ba em và em rất khôn. Khi làm ăn quan trọng là lợi nhuận, em về Việt Nam mà phía sau có Thủ Tướng chánh phủ chống lưng cho, làm gì cũng thắng cả. Nên em cho đó không phải là một quyết định ngu xuẩn mà là một quyết định rất khôn ngoan.

Phóng viên: Vậy, nếu sau nầy ba vợ em bị cách chức hay bị trục xuất ra khỏi Việt Nam thì em có ly dị vợ không?

Nguyễn Bảo Hoàng: Ba em không dễ gì bị cách chức mà, ba không cách chức người ta thì thôi.. Còn nếu Trung Quốc không cho ba em làm nữa thì ba em phải đi ra. Còn chuyện ly dị là chuyện tương lai, tới đâu tính tới đó. Nhưng nếu còn làm ăn được, em sẽ không ly dị vợ đâu.

Phóng viên: Em rất ham lợi nhuận. Vậy có khuyên ba gom tiền dân bao nhiêu đỡ bấy nhiêu, để phòng khi bị cách chức?

Nguyễn Bảo Hoàng: Không cần thiết lắm vì ba em dù học mới tới lớp 6 trường làng, nhưng vấn đề quơ quét, vơ vét tiền của nhân dân, của đất nước, ba em rất là giàu, rất là giỏi.

Phóng viên: Ba em lấy một số tiền lớn lắm của chính phủ, cả 10 tỉ Mỹ kim để mua máy bay của Pháp mà sao không mua của Mỹ?

Nguyễn Bảo Hoàng: Em lớn lên ở Mỹ, biết máy bay Mỹ tốt; nhưng em nói thằng Mỹ rất ngu, không biết mềm dẻo, không biết phong tục hối lộ của VN. Thí dụ, máy bay giá 80 triệu thì phải ghi là 150 triệu, phần dư ra thì cho ba em. Thằng Pháp hiểu thủ tục ăn hối lộ của VN hơn thằng Mỹ...

Sao Y Bản Chính
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét