khktmd 2015






Đạo học làm việc lớn là ở chỗ làm rạng tỏ cái đức sáng của mình, thương yêu người dân, đạt tới chỗ chí thiện. Đại học chi đạo, tại Minh Minh Đức, tại Tân Dân, tại chỉ ư Chí Thiện. 大學之道,在明明德,在親民,在止於至善。












Thứ Tư, 20 tháng 2, 2019

Dủ Học Dủ Ngu - Tác giả Nguyễn đức Lập



Nghe cái câu "D hc d ngu", càng hc càng ngu, d my ai tin được. Càng hc thì phi càng khôn ra, cũng như gng, quế, "dũ lão dũ tân", càng già càng cay, mi phi cho ch.

Hi nh, tôi hc ch Nho vi thân ph. Cha thì dy nghiêm túc, nhưng thng con thì hc lơ là, li thêm cái tánh rn mt, cc c đã quen. Nên nhiu khi nó c tình ct nghĩa nhng câu ch Nho hc được theo ý ca đ cười chơi.

Hc ti câu "D hc d ngu", tôi đã dám ngi xếp bng chm ch, đã nói là cái tánh rn mc cc c đã quen mà, ct nghĩa cho thng em tôi như vy:

-"D hc d ngu", là "càng hc càng ngu", thành ra, trò hc ít thì trò ngu ít, trò hc nhiu thì trò ngu nhiu, mà trò không hc thì trò không ngu.

Thng em gt đu khoái trá, ai dè được mà cha tôi đng sau lưng. Tôi b 5 roi qun đít và hc 1 bài hc nh đi : "ch nghĩa thánh hin không th đem ra mà đùa gin được".

Không biết ông Mai Tho có hc 1 bài hc đ đi như tôi vy chăng, nhưng ông cũng nói y như vy, ch có điu ông không dùng "ch nghĩa thánh hin", mà ông dùng 2 ch "văn chương". Ông nói : "Đi vi văn chương phi nghiêm túc, không đùa gin được". Ông có th lơ ngơ tht thiu ngoài đường ph, đi b mà cũng b cnh sát công l pht v ti vi phm lut lưu thông. Ông có th lè nhè nơi tic rượu khiến cho con nít gin mt. Nhưng, khi viết, ông viết rt nghiêm túc, không bao gi đùa gin vi văn chương.

B đòn, b hc 1 bài hc đ đi, nhưng vi tui tr háo thng, tôi không bao gi tin rng "càng hc càng ngu". Tin làm sao được khi con đường hc vn c thng tp, ly hết văn bng này ti văn bng kia và ra trường vi 1 ngh vng chc, trong khi mt còn non chot, còn búng ra sa, phi xin phép cha đ râu mép, cho được gìa dn thêm 1 chút (phi xin phép đ râu vì cha tôi quan nim rng : "Cha chưa chết, con không được đ râu").

Cho đến khi lăn ln ngoài đi, tôi mi biết rng có rt nhiu điu mà sách v và hc đường không h dạỵ Hc đường hc ch, hc trên báo chí, nghe lóm nhng bc trưởng thượng, thy rng kiến thc ca mình "thiên bt đáo, đa bt chí", càng hc càng thy ngu.

Chưa cn nói ti nhng chuyn tri cao, đt rng, bin thm, núi cao, sông dài chi cho xa, ch nhng câu ca dao, nhng câu hát ru em huê tình, tai vn nghe hoài, ming cũng có khi hát, tưởng rng đã hiu cháo chan, ai dè biết ra, không hiu 1 cái gì hết.

Hi nh, ch tôi ru em, vn thường hát câu :

Chim quyên ăn trái i tàu
Xng đôi m g, ham giu mà ch

Tôi nghe câu này ti thuc lòng mà không h thc mc. D quá mà, "i tàu" là ging i bên Tàu ch còn cái gì nữạ Ging i bên Tu, dĩ nhiên, phi ln hơn, phi ngon hơn i bên mình, cũng như con nga to ln thì gi là nga Bc Tho, con gà, con vt to con, được gi là gà Tàu, vt Tàu …

Không h thc mc như vy, cho mãi ti hơn na đi người, đc 1 bài ca ông Võ Phiến, mi biết rng "i tàu" trong câu hát không phi là ging i bên Tàu, mà là 1 loi cây hoang, mc thành tng lùm tng bi my vùng đt gò min Trung, cây này min Bc gi là hoa ct ln, còn cái x "chó ăn đá, gà ăn mui" ca tôi thì gi là bông ngũ sc. Tôi đã tng hái trái ca nó, ln ch bng ht tiêu, đ ăn, đã tng hái nhng cái bông ca nó đ hút cht mt ngt cung bông, mà đâu biết tên ca nó là i Tà M tôi vn thường hái bông i tàu này, chưng vi đường phèn cho anh em tôi ung mi khi b h

Có 1 câu hát ru em na, mà tôi cũng nghe đi nghe li hoài:

Trách ai ăn giy b bìa
Khi thương, thương vi, khi lìa, lìa xa

Câu này thì tôi có thc mc, giy thì làm sao mà ăn ? "Ăn giy b bìa" là làm sao ? Ti sao hng người "ăn giy b bìa" khi thương li thương vi, khi lìa li 1 mch lìa luôn theo kiu "h th bt lưu tình" ?

Tôi đem nhng thc mc này hi nhiu người, k c nhng ông thy dy Vit Văn, nhưng không có ai tr li nghe xuôi tai được.

Cho mãi ti sau khi đi đi, "gi di qua i" (mà chút xíu na thành di thit), v ry, tôi mi được nghe gii thích tha đáng câu hát nà.

Người dy tôi là bà Ba Thờị Bà này, co đu, ăn chay trường, tu ti gia, không ăn tru, nhưng hút thuc phun khói còn hơn là đu máy xe lửạ Bà có bit tài cha bnh bng phương pháp ct l rt mát tay. Nhiu người, trong đó có tôi, nh bà cha tr mà lành bnh được. Đc bit bà có 3 con dao đ l, 1 cái bng vàng, 1 cái bng bc, 1 cái bng đng, cái nào cũng ch ln bng cây móc ta Tùy theo con bnh nng nh mà bà dùng con dao nào đ l. Bà, người nm thp, hơi ni v chiu ngang, my ngón tay mũm mĩm no tròn như ni chui cau, nhưng ct l cho bnh nhơn, bà làm coi b gn gàng nhm l khéo léo lm. Tôi khoái nht là cái màn được bà se se my si tóc, ri git nghe cóc cóc.

Đc ti đây xin đc gi đng vi lên án tôi là tuyên truyn đ cao cho nhng phương pháp cha bnh thiếu khoa hc. Chuyn thiếu khoa hc hay đúng theo khoa hc, biết làm sao mà nói cho cùng. Tôi viết ra đây là theo nhng điu chính tôi đã tng tri qua, theo kiu "thy mà tin", ch không h thuyết phc ai phi tin theo mình c.
Hi 77, 78 trong nước b khng hong kinh tế nng, mt trăm th bnh đu cha bng xuyên tâm liên, sng ry, nếu không có nhng người như bà Ba Thi, bà Tám Thông, có l tôi đã m m xanh c t.

Bà Tám Thông cũng chuyên v giác l như bà Ba Thi, nhưng hành ngh chính thc. Mi ngày, bà quy gánh, đem đ ngh ra ch Phú M (nm trên quc l 15, đường SG-Vũng Tàu), giác l, ăn tin. Bà Ba Thi ch ct có 1 vết nh, ri nn ra 1 chút má. Bà còn dùng bông gòn sch, tm du tràm, chm lên vết thương đàng hoàng. Còn bà Tám Thông sau khi ct, dùng bu thy tinh giác hơi đ hút má. Bà nào làm ăn cũng rt by hầỵ. Bà dùng 1 nùi gi rách bươm, lau máu lau vết thương cho bnh nhơn. Không biết 1 năm bà git được my ln, nùi gi dơ hy, hôi rình.
Bi li cha bnh ca bà Tám Thông làm mt máu nhiu quá, trong thi bui ăn khoai mì cm hơi, 1 got máu còn quí hơn vàng và bi cái li làm ăn ca bà thiếu v sinh quá, nên tôi ch nh bà ra tay có 1 ln. Đ y, c chiu chiu là tôi cm thy n lnh, tay chân bi hoảị. Bnh kéo dài c tháng không hết. Mt người hàng xóm, là thím Sáu Lit, nói tôi b trúng nước, nếu không cha tr cho sm, đ lm vô phi, thì ch có "bà cu n". Và thím gii thiu tôi ti bà Tám Thông. Va nm dài, đưa lưng trn cho bà ct, giác, mà tôi nhm gm cái gì đâ Tôi nh thm là t hu, không bao gi ti bà ln th 2. Qu thit như vy, tôi không ti gp bà ln nào na, vì ch 1 ln cha tr đó, bnh hết hn. My chuyn như vy , biết sao mà nói cho cùng.

Cái chuyn ct l khiến cho tôi nói sang đàng, xin tr v đ tài "ăn giy b bìa".
Ba y, tôi ráng li qua nhà bà Ba Thi đ nh bà tr cho cho cái chng Thiên Đu Thng, đau đu có 1 bên. Bà ly cây kim vàng ra l. Nói không phi đ qung cáo cho bà, bà cha bnh đâu có nhn tin thù lao, ch cu nhân đ thế mà thôi, v chăng, bà mt đã 10 năm có l, cát bi tr v vi cát bi lâu ri, đâu cn tôi phi qung cáo, bà ct l, git tóc nghe cóc cóc cho tôi 1 hi, bnh 10 phn nh hết 8, 9. Bà ch vô cái võng treo tòng teng góc nhà, biu tôi: "Thng Tám mày nm đó, đánh 1 gic đi, ng 1 gic, mày s hết nhc đu luôn."

Nm trên võng, chưa ng được, tình c mà tôi hc được thế nào là "ăn giy b bìa".
Ngi trên b ván nga, bà Ba Thi tri rng t giy quyến, ln bng t nht trình kh ln. Bà cn thn xếp đôi chiu dc ca t giy, bà xếp đôi na, ri li xếp đôi nữạ. Bà dùng dao rc theo nhng ln xếp. T giy, như vy, được rc ra thành tám mnh, chiu dài vn gi y nguyên. T nhiên, bà nói :

- Rc giy như vy kêu bng ăn giấỵ. Miếng giy, tao rc làm 8 vun, kêu bng ăn 8, nhiu người hà tin, rc thành 16 vun, kêu bng ăn 16. Nhưng giy ăn 16, điếu thuc ngn ngn, kéo chưa đ 3 hơi đã hết. Tao thà chu tn giy, ăn 8, đng vn điếu nào đáng điếu ny, hút mi đã.

Không ch không đi mà tôi còn mng hơn là khi không bt được vàng thoi bc nén vì bng dưng, bà ngâm nga :

Trách ai ăn giy b bìa
Khi thương, thương vi, khi lìa, lìa xa.

Bà ct nghĩa lin

- Thng Tám mày thy không? giy quyến đâu có bìa, hng có cái gì đáng mà phi b hết. Vy mà có nhng k ăn giy, bày đt b trên, b dưới, b t, b hữụ. Nhng k ăn giy b bìa này chánh th là ba cái quân điu b kiu cách lng nhách, mà li kiêu căng phí phm bc hn không ai bng.

Bà ngm ngùi ngang :

- Tao kh gn 1 đi cũng vì ba cái quân "ăn giy b bìa" này đây... b, hi đó, tao nghèo quá …

Té ra, giy đây là giy quyến đ vn thuc, và ăn giy là như vy đó, ch giy không l b vô ming mà ăn được. Và, có nghe bà Ba Thi gii thích như vy, tôi mi hiu được ti sao cái k "ăn giy b bìa" li "khi thương, thương vi, khi lìa, lìa xa".
Khi tôi cm ơn vì đã hc được, đã được gii thích tường tn nhng điu thc mc ôm p t lâu, thì bà Ba Thi cười, khoe hàm răng ám khói vàng khè.

- Tao mà dy cái gì? Ch nghĩa ca tao va đ đ ký tên. Đây là tay tao làm, ming tao nói, cho vui vy thôi …

Có người s trách rng ti làm sao mà tôi li chp nhn li gii thích ca 1 người ph n quê mùa ít hc 1 cách d dàng như vậỵ. Trách tôi thì tôi chịụ Thú tht, tôi vn còn đem thc mc v cái câu "ăn giy b bìa" ra hi nhiu người lm, có người là nhà ng hc lng danh na, nhưng không có ai gii nghĩa được hết.

Có 1 ln, đc trên 1 t báo, nơi mc gii đáp thc mc, tôi thy có người cũng thc mc v cái câu "ăn giy b bìa", hi rng giy làm sao mà ăn được, người gi mc gii đáp đã tr li rng câu đó sai ri, phi sa li là "trách ai được giy b bìa" mi đúng.

Đc ti đó tôi bng ngm ngùi, vì phi ai cũng có cơ duyên gp được bà Ba Thi như tôi vy đâ. Bà bây gi, đã ra người thiên c, 1 ch cũng là thy, hung h bà còn dy cho tôi nhiu điu khác nữa.

Có ln, bà mi tôi hút thuc, bà nói thuc ngon lm. Thu đó, chuyn hút thuc, tôi còn là trong mơ, c tưởng thuc ngon là thuc nh lâng lâng, như kiu thuc vàng si Lng Sơn. Nào dè, thuc ca bà, mi rít vô 1 hơi, tôi đã mun b phi, ho sc sụạ. Té ra, thuc ngon là thuc nng, có biết như vy ri, mi hiu được tường tn ý nghĩa câu "thuc ngon na điếu". Tri ơi, thuc ngon c như thuc ca bà Ba Thi, mà ch còn có phân na, quến nha ca na điếu thuc trước thì... ngon k gì.
Tôi có cơ duyên may mn được gp bà Ba Thi và có gp được bà ri mi biết mình còn ngu nhiu lm.

Có nhiu câu thành ng, nghe người ta nói, hay đc trong báo chí, sách v, riết ri quen, tôi cũng nói y theo như vy, không cn biết trúng trt, không cn nghim coi nó có hp lý hay không. Thí d như câu "Mt king hai quê". Câu này, người ta vn thường nói và tôi vn nói theo, đ ch người đàn ông 2 v.

Mt dp tình c, tôi nghe ch Mũ Đ Vũ Th Vui nói khác, ch Vui là 1 ph n, có 1 thi ngang dc, là 1 sĩ quan ni tiếng trong binh chng nhy dù. Chính ch làm quan, ch không phi làm quan tt. Ch bày t ý kiến 1 cách nh nhàng, không cn thuyết phc người nghe:

- Phi nói là "Mt king hai huê" mi đúng.

"Huê" là "hoa", vì kiêng tên bà H Th Hoa là v vua Minh Mng, nên ch "hoa" phi đc là "huê", min Trung, có nơi còn đc là "ba", min Nam thì nói là "bông".
Ba ch Vui nói đó, có mt c nhà thơ Lê Giang Trn. Nhà thơ này có nghĩ gì không, tôi không biết, riêng tôi, nghe xong, tôi git mình. Té ra, by lâu nay mình quen ming nói theo người ta, trt lt mà mình không biết. 1 chu king mà trng 2 loi hoa khác nhau, đ ch người đàn ông 2 v là phi quá ri.

T cái câu "Mt king hai huê", mi hp vi câu ca dao :

"Mt bn mt king tui xanh
Mt chàng, hai thiếp kh anh nhiu b".

Ti sao mà kh d vy?

Ti vì :

"Mt chàng, hai thiếp, anh x hiếp tôi ri,
Ti, bung ai ny ng; go, hai ni nu riêng."

Đó, như đã nói, có nhiu câu nhiu ch, nói riết thành quen, ri hiu cũng theo 1 thói quen, không cn tìm ti tn gc cái nghĩa đích thc ca nó.

Hi nãy, tôi nói ti ch "i tàu", bây gi, xin nói ti "tht kho tàu".

Hi trước, ch có người min Nam mi biết món tht kho tà Ăn vi dưa giá trong my ngày tết. Bây gi, bt kỳ là Bc, Trung, Nam, không my người là không biết món tht kho tà. Kho làm sao, không ướp hành ướp tiu gì hết, mà vn thơm tho? Kho làm sao mà miếng tht mm rc nhưng không nát, Kho làm sao mà không b nước màu, nước tht vn tươi màu nâu đ, trong khe? My điu này, xin hi my bà ni tr lành ngh. Tôi ch biết v điu tôi hc được v "tht kho tàu".

Ăn món tht kho này t hi mi mc 3 cái răng ca, ti hơn na đi người, tôi vn c đinh ninh món này là món ca người u.

Tht kho tàu là món tht kho ca người Tàu, chc nhiu người cũng nghĩ như tôi vậy.
Nghĩ riết như vy ri quen, không h thc mc rng trong các tim ăn do chính người Tàu làm ch và làm đu bếp chính, k c các tim ăn bình dân, không h có món tht kho tàu, ghi trong thc đơn. Mà thit, gm cho cùng, bên Tàu, x lnh, làm gì có cây da, đ có nước da tươi đ ni tht kho.

Mãi cho đến khi đc 1 bài ca Ông Bình Nguyên Lc, viết cho các em thiếu nhi, mi hiu rng ch "tàu", đây, theo nghĩa ca người "min dưới" là "lt", như sông Cái Tàu Thượng, sông Cái Tàu H là 2 con sông nước l.

Té ra, kho tàu là kho lt lt ch không phi là kho theo kiu người u.

Cũng nói quen ming mà không cn tìm hiu là "cây l bn".

L bn là loi cây ging như cây thơm, cây da, nhưng thp hơn, nh hơn, cao đ hai tc, hai tc rưỡi là cùng. Tàu lá l bn màu tím than, bông mc ra dưới gc, ging như 2 cái v sò khép lạị Khi bông n, hai mnh hé ra, nhy là nhng ht trng tươi.

min Nam, người ta thường trng cây l bn nhng gò m, ng ý 1 s thương tiếc ngm ngùi, người sng cũng l bn, người chết cũng l bn.

Đó là tt c nhng gì mà tôi biết, tôi hiu v cây l bn. Tôi chưa 1 ln trng cây l bn bên m ca ai, nhưng tôi thích cái ý nghĩa y.

Nào dè tôi biết, tôi hiu trt lt.

Đc sách c Vương Hng Sn mi biết cây này tên ca nó không phi là cây "l bn", mà là "lão Bng", ly t câu "lão Bng sanh châu" (con trai, con sò già, sanh ra ngc). S dĩ cây gi làm vy là vì bông ca nó ging như 2 v sò úp li và khi n bày nhy trng tinh bên trong như nhng ht minh châu.

C Vương còn cho biết vùng núi Ngũ Hành Sơn Qung Nam, cây Lão Bng mc làng khang.

Biết thêm 1 điu gì, đ ngu thêm 1 chút, nhưng trường hp ca cây Lão Bng này, tôi nghĩ thà là không biết còn hơn. By lâu, tôi vn thy bi cây màu tím đó, mc bên cnh 1 ngôi m, là 1 hình nh nên thơ, nói lên 1 ý nghĩa thương tiếc ngm ngù "L bn" bng tr thành "Lão Bng", hình nh nên thơ, chan cha tình cm đó, bng nhiên biến mt …

Tôi, bây gi, ai "đem tiêu mui vi lên đu" ri, mà mui đã nhiu hơn tiêu, ngi mà tiếc li thi gian đã qua, b l nhiu dp may đ mà hc. Nhưng, tiếc là tiếc vy thôi ch làm sao níu kéo li được thi gian.

Thế gii càng ngày càng văn minh tn tớị Khoa hc k thut tiến trin mau l ti mc theo không kp, tôi vn nuôi tham vng mun hc nhiu, nhưng ngày gi có chng, sc người có hn, hc làm sao cho hết. Bà Ba Thi đã v vi cát bi, các ông BNL, VHS cũng không còn, nhưng các bn tr tn lên, cái kiến thc v KHKT ca h, hc biết bao gi ri?

Đc Khng T dy rng: "Vi nhơn nan" (làm người thì khó). Ni cái chuyn hc làm sao đ sng cho ra con người, xng đáng là 1 con người, cũng đã ht hơi.

Tôi ln lên trong phong trào Hướng Đo, Lut phong trào dy: "trong sch t tư tưởng, li nói ti vic làm". Cho ti ngày gi này, điu lut vn làm tôi lao đao, ch biết c gi câu châm ngôn "gng sc" ca sói con, đ cho nga đng tr chng đp o.

Đc Pht là người đi mà không đến. Cái hc ca tôi cũng vy, hc thy, hc bn, hc sách, hc báo, hc đường, hc ch, hc ch đ mà hc. "D hc d ngu".

Ngày xưa, thy T L hi Đc Khng T khi nào thì chm dt s hc. V Vn thế Sư Biu đã tr li rng :

- Khi huyt đã đào nhn nhi ri, đt đã đp chc chn ri, người đi đưa đã quay chưn lui gót ri, lúc đó mi hết hc.

Và, cái hc khó nht vn là hc làm sao đ sng cho ra con người …



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét