khktmd 2015






Đạo học làm việc lớn là ở chỗ làm rạng tỏ cái đức sáng của mình, thương yêu người dân, đạt tới chỗ chí thiện. Đại học chi đạo, tại Minh Minh Đức, tại Tân Dân, tại chỉ ư Chí Thiện. 大學之道,在明明德,在親民,在止於至善。












Thứ Sáu, 21 tháng 8, 2015

Made in Vietnam - Tác giả Shefalee Vasudev, Trà Mi dịch



Mặc dù vậy, nếu như tôi, bạn rơi vào bẫy của danh sách những nơi du lịch phải đi, Việt Nam cũng có thể là nơi để bạn đi nghỉ hè. Nhưng đây là ba lời khuyên…

“Kỳ lạ” trở thành nhàm chán khi người ta nhìn kỹ nó trước, khi chúng tôi lên máy bay từ Bangkok đi Hà Nội, tôi kêu lên bằng một giọng nữ sinh với chồng tôi về sự háo hức đi đến “Phương Đông kỳ lạ”.

Nỗi háo hức đã nhanh chóng bỏ rơi tôi ngay lúc chúng tôi đến khách sạn ở một ngõ chật chội trong khu phố cũ ở Hà Nội, thủ đô của Việt Nam.

Hà Nội trông giống như Kolkata khi còn gọi là “Calcutta” [thời thuộc địa của Anh] với một con gà mái bên kia đường cục tác không thôi. Ẩm, nóng, hổn hển với những ứng tác ngôn ngữ khi chúng tôi phải cố gắng để giao tiếp với nhân viên khách sạn, một số người đó nói tiếng Anh đứt khúc (nhưng rất vui vẻ và lịch sự một cách đau khổ), làm cho ấn tượng mới đến của chúng tôi thành nặng nề và không còn gì kỳ thú. Chúng tôi nghe nói Thành phố Hồ Chí Minh (Sài Gòn xưa) mới là điểm đến, với các quán xá và cuộc sống về đêm nhiều màu sắc, nhưng ở Hà Nội thì chắc chắn sẽ chán sau hai ngày.
Nhận xét đầu tiên của tôi về Hà Nội vẫn còn là nó giống như một Calcutta sạch hơn với cảnh tương tự như khu chợ Bhendi của Mumbai hoặc khu chợ bên đường ở Old Delhi với một phần của thành phố trông như đã thêm vào con đường Linking Road ở Bandra (Mumbai).

Những mâu thuẫn này càng sâu sắc hơn khi chợt thấy một số quán cà phê tuyệt vời trước khi tới một nơi được gọi chính thức là khu phố Tây. Chắc chắn nó không giống như Paris, và quên đi những gì bạn đã đọc trong cuốn Lonely Planet.

Như một người hippy cộng sản toàn cầu đi tìm những câu chuyện của những cuộc đấu tranh từ hồ Como đến Las Vegas, tôi là một người dễ bị bịp vì những thực tế của kẻ thua cuộc. Đài tưởng niệm chiến tranh chỉ làm tăng thêm sự quyến rũ mà tôi tưởng tượng xung quanh những nơi như thế. Vì vậy, chính tôi là người đã rao bán ý tưởng đi du lịch ở Hà Nội với chồng tôi.

Việt Nam, ôi Việt Nam, tôi tiếp tục lên danh sách nào là viện bảo tàng chiến tranh, trái cây tươi và trái cây khô châu Á, rồi chè đậu nước dừa, hàng tơ lụa, làng gốm, tôm to ngâm dầu ớt, cơm nếp với xoài, và cả tua du lịch Vịnh Hạ Long.

Tôi trộn lộn những tu từ nghe được với hình ảnh quảng cáo trên mạng và những câu chữ từ các bài báo đã đọc hồi tháng Tư, đặc biệt là trong tờ The New York Times, viết nhân dịp kỷ niệm 40 năm kết thúc chiến tranh Việt Nam.

Để công bằng, Hà Nội có một chút của tất cả những điều vừa kể. Có những khu phố cũ quanh hồ Hoàn Kiếm, chỗ người Việt Nam ngồi trên ghế thấp nhấm nháp bia địa phương, thực sự trông cũng hay hay; hồ Hoàn kiếm được coi là một phần phong cảnh đẹp nhất của thành phố.

Có quán cà phê bán cà phê Việt Nam, được coi là loại cà phê đậm nhất, mạnh nhất thế giới. Bạn sẽ thấy những con phố với hàng sơn mài, đồ gốm, đồ gỗ và cửa hàng vải vóc Việt Nam bán vải nhuộm và túi thêu tay – tất cả đều là hàng mua được.

Nhưng hầu hết các cửa hàng đều mập mờ, họ bán quần áo phương Tây chẳng có gì hấp dẫn. Hàng chục cửa hàng bán hàng hiệu cấp hai của Nike, Zara, H&M hay Uniqlo – Có gì lạ đâu, Việt Nam là xưởng bóc lột lao động lớn nhất sản xuât thời trang toàn cầu. Thực tế đang trưng bày cho tất cả mọi người xem.

Nếu đi tua du lịch ngoại thành, người ta sẽ thấy những làng gốm, làng tơ lụa ở ngoài Hà Nội với các cửa hàng bản địa. Xinh đấy, nhưng không có gì huyền diệu.

Tất cả mọi thứ tất nhiên là rất rẻ vì tiền đồng Việt Nam là một loại tiền tệ giá thấp. Cũng phải nói rằng thức ăn Việt Nam tuyệt vời, tươi và ngon với hương vị tinh tế và hương liệu hấp dẫn.

Bạn có thể bỏ qua những món thịt chim bồ câu, đùi ếch, ngay cả thịt bò và thịt heo đi nếu muốn theo đúng quy tắc ẩm thực thời đại mới, nhưng có rất nhiều các món ăn thịt gà và các loại hải sản để thưởng thức. Bánh xèo Việt Nam, một món ăn hình quạt, màu vàng nhạt, bên trong là salad tươi, tôm, thịt và giá. Người hầu bàn sẽ cắt thành miếng nhỏ và sau đó mỗi miếng phải được kèm với rau và cuộn bằng bánh tráng nhúng nước mắm ớt rồi thưởng thức. Đó là một kinh nghiệm không thể nào quên. Câu hỏi của tôi là: mọi người nên đi du lịch đến Việt Nam chỉ vì thức ăn địa phương? Sau khi trò chuyện với một vài người bạn, tôi nhận ra đó là câu trả lời cho một số không nhỏ.

Khi nghĩ lại, nhận ra được điều này tôi thấy mình cũng thích một phần trong kỳ nghỉ hè vừa qua. The Maison Centrale, còn gọi là nhà tù Hỏa Lò, là một bảo tàng chiến tranh làm nhói tim người xem với những câu chuyện và kỷ vật từ cuộc chiến tranh của Việt Nam với Pháp và Mỹ – những câu chuyện về bạo lực, mất mát, cái chết, tra tấn vô nhân đạo và ý chí bền vững của người Việt Nam để vượt qua tất cả.

Người lãnh đạo cuộc cách mạng và là Chủ tịch đầu tiên của nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, Hồ Chí Minh, có mặt ở khắp nơi, từ những tời giấy bạc, trên T-shirts, trên mặt tiền của quán cà phê đến những áp phích bán trong các cửa hàng ở viện bảo tàng.

Tôi tự hỏi tại sao người Việt Nam lại dựng một cấu trúc phát xít như Lăng Hồ Chí Minh thay vì giữ xác của ông ấy trong một đài tưởng niệm theo kiến ​​trúc truyền thống địa phương. Một mảnh của Đức sừng sững trong phức thể Ba Đình, không phải là một công trình xây dựng có nét của phương Đông trong khu vực này. Người Việt Nam rất tự hào, và với sự hân hoan, người hướng dẫn du lịch bắt bạn đếm con số các quốc gia cộng sản trên bản đồ toàn cầu, nhưng viện bảo tàng của họ hầu như không đủ sáng, không có máy lạnh thích nghi và cũng không có những ghi chú và thư mục thú vị của người những người quản lý bảo tàng.

Mặc dù vậy, nếu như tôi, bạn rơi vào bẫy của danh sách những nơi du lịch phải đến, Việt Nam cũng có thể là nơi để bạn đi nghỉ hè. Nhưng đây là ba lời khuyên. Một là, từ “kỳ lạ” chỉ quyến rũ như một công cụ của trí tưởng tượng hơn là trong thực tế. Hai là, sẵn sàng chấp nhận rằng chủ nghĩa xã hội đọc trong sách vở hay hơn sự thực ở các thành phố, vì khi cố cạnh tranh với các không gian tư bản và các trung tâm thương mại ở các nước thế giới thứ ba, thì nó thua to. Ba là, đừng đi tìm Venice tại Việt Nam.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét