khktmd 2015






Đạo học làm việc lớn là ở chỗ làm rạng tỏ cái đức sáng của mình, thương yêu người dân, đạt tới chỗ chí thiện. Đại học chi đạo, tại Minh Minh Đức, tại Tân Dân, tại chỉ ư Chí Thiện. 大學之道,在明明德,在親民,在止於至善。












Thứ Hai, 2 tháng 9, 2019

Năm "sự lạ" trong lể "quốc khánh" của +svn - Tác giả Lập Quyền Dân



Thật ra, có thể liệt kê nhiều điều lạ lẫm hơn nữa trên giải đất hình chữ S vẫn đáng sống này. Nhưng bài viết đã quá “nặng đô” – theo quy chiếu kiểm duyệt của Ban Tuyên giáo – nên chỉ gọi lại trong 5 điều lạ lẫm. Xin kết thúc bằng câu vè mới toanh vừa nổi lên từ Bắc chí Nam như một phản ứng của người dân trước tình trạng “bất động” của chính quyền khi giặc Tàu (cũng là tầu giặc) chỉ còn cách bờ biển tỉnh Ninh Thuận có 155 cây số. Không thể “chống giặc bằng cờ, chống ngập bằng lu, ai bảo đảng ngu đó là kẻ phản động”!

 
---------------------------------------------------------------------------------

Điều lạ lẫm đầu tiên là báo chí “lề đảng” dường như mở “volume” to hơn khi bàn về sự hoang dại thú tính của kẻ sát nhân máu lạnh trước ngày Quốc khánh 2/9. “Hà Nội đang bình yên trong kỳ nghỉ lễ bỗng bị xé toạc, rúng động bởi vụ thảm sát do anh trai (53 tuổi) chém giết vợ chồng em ruột (cùng 51 tuổi) và các cháu (trong đó một cháu 17 tuổi và một cháu bé khoảng 1 tuổi). Bốn mạng người và một thập tử nhất sinh – gây ra nỗi khiếp sợ cho toàn xã hội”. Tất cả chỉ vì tranh giành 0,5 m đất giáp ranh, tài sản bố mẹ để lại[1].

Bài báo phân tích và lý giải tiếp: Càng kinh hãi trước cái ác, càng khiếp sợ trước sự bàng quan của những người đứng xem, đặc biệt là sự thờ ơ, hiếu kỳ đến man rợ của một số người đi lại cạnh tên sát nhân lúc hắn chém người mà xung quanh còn nghe rõ âm thanh và mùi vị đầy máu. Nguyên nhân sâu xa dẫn đến án mạng chính là bệnh vô cảm, là sự xuống cấp của đạo đức xã hội, đang ở mức trầm trọng, đáng báo động. Cái ác sinh ra từ sự ích kỷ, vô cảm, từ máu lạnh của con người. Và chính sự ích kỷ, vô cảm, máu lạnh của con người đã sản sinh ra những con ác thú đội lốt người khủng khiếp đến như thế.

Điều lạ lẫm thứ hai là truyền thông nhà nước cũng được phép lên án “thả dàn” những con thú đội lốt người khác trong vụ lợi dụng tai nạn thảm khốc ở Quảng Nam để trục lợi[2]. Rồi các bài viết đều bình luận, cướp giật trên đường phố tp. HCM và nhiều địa phương khác ngày nay là câu chuyện không hề mới. Thậm chí, gần đây, tình trạng này diễn biến càng phức tạp. Ngày càng có nhiều vụ cướp táo tợn xảy ra. Kẻ cướp còn mang theo hung khí và sẵn sàng đoạt tính mạng nếu gặp sự chống đối từ nạn nhân. Báo giới còn phê phán hình phạt dành cho các hành động nghĩa hiệp (do đuổi bắt cướp mà gây ra tai nạn). Nếu làm  như thế, chẳng khác gì khuyến khích sự tàn ác của những con thú đội lốt người[3]. Từ trước tới nay, với nền báo chí “cướp – giết – hiếp” thì việc tường thuật các chi tiết và âm mưu thủ ác trong các vụ đại án vốn được khuyến khích. Nhưng đứng ra bảo vệ những hành động nghĩa hiệp thì quả là chuyện “xưa nay hiếm”.

Điều lạ lẫm thứ ba (cùng đi liền với nỗi khiếp sợ) đó là sự hỗn loạn do hoả hoạn gây ra trước ngày lễ Độc lập. “Chào mừng” Quốc khánh 2/9 năm nay, Thần Lửa “ghé thăm” Công ty Rạng Đông ở quận Thanh Xuân, Hà Nội vào tối 28/8/2019. Hai ngày sau vụ cháy lớn, các báo “lề đảng” đồng loạt đưa tin: quan chức Hà Nội khẳng định môi trường xung quanh đám cháy an toàn, không bị ô nhiễm, bất chấp các lo ngại từ dân cư trong khu vực bị nạn, cho rằng đám cháy kéo dài suốt 5 giờ đồng hồ với không ít vật liệu cháy là bóng đèn huỳnh quang, với các loại hóa chất độc hại, trong đó có thủy ngân bị phát tán[4].

Đương nhiên, không phải tất cả các báo “lề đảng” đều nói cùng giọng với lãnh đạo tp. Hà Nội và Công ty Rạng Đông, trấn an người dân bằng mọi cách, bất chấp đúng sai và không qua kiểm nghiệm. VOV dẫn lời TS. Hà Dương Tùng, Chủ tịch “Mạng lưới không khí sạch VN” nhận định về vụ cháy Công ty Rạng Đông: “Có bóng đèn huỳnh quang đương nhiên là có thủy ngân”. Sau hai ngày xảy ra vụ cháy ở Công ty Rạng Đông, nhiều hộ gia đình có con nhỏ, người già sinh sống tại khu vực này đã phải di tản sang nhà người thân hoặc về quê lánh nạn. Một người dân thủ đô chia sẻ: “Cả đêm (29/8), gia đình tôi không tài nào ngủ được. Ở trong nhà đóng chặt cửa mà vẫn có mùi khét, không khí ngột ngạt vô cùng. Vợ tôi mới sinh em bé được 3 tháng, đêm qua vợ kêu đau đầu với rát họng. Ngay trong đêm, tôi đã phải đưa vợ và con sang nhà người thân ở nhờ, còn tôi đành ra ‘nhà nghỉ’ để ngủ”[5].
 
Điều lạ lẫm thứ tư là phát hiện hết sức độc đáo của GS-TS Nguyễn Đình Cống[6] khi xem tường thuật buổi lễ trên VTV1. Theo vị GS-TS sắp bước vào cửu tuần, trong khi diễn giả nhìn vào giấy đọc thao thao bất tuyệt bài diễn văn thì đa số cử tọa tỏ ra thờ ơ. Vì sao vậy? Phải chăng đa số cử toạ đều biết rõ phần lớn nội dung được diễn giả trình bày là giả dối, họ bị bắt buộc ngồi nghe những điều đã quá nhàm tai… Người đọc diễn văn (ở đây là Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng), tuy đôi lúc cũng nhấn giọng vào một vài câu chữ, nhưng chưa chắc đã thuyết phục nổi chính bản thân ông. Mà rồi kể cả người soạn bài diễn văn ấy cho ông cũng chưa chắc đã tin vào một số điều mình viết.


Ấy vậy mà người ta thi nhau tâng bốc, người trước nói đã hoa mỹ, người sau cố hoa mỹ hơn! Người trước đưa lên ngọn cây, nóc nhà, đỉnh tháp, người sau đưa lên tận mây xanh, tận trời cao! Nhưng soi kỹ ra mới thấy phần lớn những lời tâng bốc chỉ là bịp. Bịp ở tờ báo này, buổi phát thanh kia là cái bịp bình thường. Nhưng bịp ở cuộc “đại lễ kỉ niệm” tầm cỡ quốc gia như thế thì có thể gọi là “đại bịp”. Bịp đến thế là cùng! Việc thực hiện Di chúc, đoạn quan trọng nhất khi ông Hồ nói về việc muốn hỏa táng thi hài, thì bị vứt bỏ đâu mất rồi? Bày vẽ “lăng tẩm” và “đền thờ” như ngày nay các đồng chí của Cụ đang làm là phản lại Cụ chứ thực hiện Di chúc nỗi gì? Không biết rồi người ta còn lừa bịp đến bao giờ?


Điều lạ lẫm cuối cùng (thứ năm) và cũng là điều kỳ quặc không thể nào hiểu nổi. Đó là vào sáng sớm ngày 1/9, đội tàu khảo sát Hải Dương-8 của Trung Quốc tiếp tục vào sâu hơn trong vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam, chỉ còn cách bờ biển tỉnh Ninh Thuận, miền trung Việt Nam khoảng 155 km, theo dữ liệu theo dõi tàu biển của trang Marine Traffic. Như vậy chỉ trong vòng khoảng một tuần, nhóm tàu này đã tiến sâu thêm 30 km vào vùng biển Việt Nam. Trước đó, hôm 24/8, Hải Dương 8 cùng các tàu hải cảnh của Trung Quốc chỉ cách bờ biển Phan Thiết của Việt Nam khoảng 185 km. Như vậy, kể đến lúc này là sang tháng thứ ba, nhóm tàu Hải Dương-8 đã đi vào vùng biển Việt Nam, tính từ ngày 3/7. Đồng thời từ giữa tháng 6 đến nay, Trung Quốc cũng điều tàu hải cảnh đến quấy nhiễu các hoạt động khai thác dầu khí của Việt Nam ở lô 06.1.


Một FB nổi tiếng phân tích dí dỏm nhưng đau xót[7]: Lẽ thường, một quốc gia khi bị nước khác xâm phạm chủ quyền thì có quyền nổ súng. Ngày trước, trong một trận đánh ở Đồng Hới, Bắc Việt cho máy bay MIC bay ra ném bom Hạm đội 7 Hoa Kỳ. Lúc đó Hạm đội 7 đang đỗ ngoài khơi giống như tàu HD-8 của Trung Quốc bây giờ. Thuở ấy, chẳng phải dè dặt đắn đo gì, thấy đối phương là chiến, thậm chí tìm đối phương để tiêu diệt. Bây giờ thì khác, vì “đại cục” nên chẳng dám bắn vào kẻ thù trước. Thậm chí, kẻ thù nổ súng trước, chưa chắc đã bắn lại được như bài học ở Gạc Ma. Thôi, cứ để “đảng và nhà nước lo” và để cho dân chửi. Nhưng chẳng lẽ cứ gầm ghè nhau, huých vào sườn nhau mãi. Khoảng cách 155 cây số là rất gần. Chẳng lẽ, nó đi đến đâu, ta theo đến đấy. Nhỡ nó đổ bộ lên Mũi Né thì sao? Liệu có phải vẫn một ông Việt Nam đi kèm một thằng Tàu trên bộ xem nó làm gì, để nó quậy chán khi về, đi theo tiễn…


Đáng ra còn có thể liệt kê thêm nhiều điều lạ lẫm nữa trên giải đất hình chữ S vẫn đáng sống này (Hẹn kỳ sau!). Nhưng thấy bài viết quá “nặng đô” – là nói theo quy chiếu kiểm duyệt của Ban Tuyên giáo – nên tạm dừng ở đây. Có điều xin kết thúc bài viết bằng một câu vè dân gian mới toanh vừa nổi lên từ Bắc chí Nam. Số là vừa qua tại tỉnh Kiên Giang đã diễn ra lễ trao tặng 10.000 lá cờ Tổ quốc cho ngư dân trong chương trình “Một triệu lá cờ Tổ quốc cùng ngư dân bám biển” (?) Chưa hết, đại biểu Quốc hội Phan Thị Hồng Xuân cũng vừa bị “ném đá trên mạng” do quảng bá cái “tối kiến” dùng lu chống ngập của bà (?). Vì vậy dân gian mới có vè rằng: “Chống giặc bằng cờ, chống ngập bằng lu, đứa nào nói đảng ngu là thằng phản động”.
 









 
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét